Page 179 - hoa đồng
P. 179
đồng vô đỡ cho má nó. Nói là đi liền. Trong bụng cũng có
chút lo lắng nhưng thằng Thúng dứt khoát không ngoái đầu
nhìn lại, nó sợ cảm giác ngao ngán.
Thằng Thúng đi làm công nhân cho một công ty chế
biến nước ngoài. Đâu được hai tháng thì nó cảm thấy mình
không đủ sức làm công việc này lâu dài hơn. Khi cái chân nó
bắt đầu run mỗi khi đứng ca quá giờ,mấy đầu ngón tay luôn
trắng bệch, nhăn nhúm vì thường xuyên thấm nước, và khi
mắt nó cứ lco nheo mỗi tôi đi làm về, thì công ty chỗ nó làm
xảy ra cuộc đình công. Thằng Thúng chưa kịp nghĩ gì hết,
ông Năm đã lặn lội từ quê ra, nói bà Năm đau, kêu nó về.
Nhưng bà Năm đâu có đau ôm gì. Chỉ con nái đau, bỏ
bầy con bú bột cả tháng trời. Bà Năm rầu thúi ruột, tối nào
cũng xách đèn đi ra đi vô. Thằng Thúng thất vọng lại nằm
trùm mền, bịt kín hai lỗ tai, trôn tiếng kêu eng éc của lũ heo
con thiếu sữa.
*
* *
Bây giờ đến cuộc ra đi lần thứ hai. Con trùn đất lại kiên
quyết rời khỏi đất. Lần này, ông Năm có cản cũng không
được. Thằng Thúng đi bộ đội mà.Ớ trại tòng quân, nó phấn
khởi ra mặt, dặn: ”Ba má ở nhà ráng giữ gìn sức khỏe! Tui
đi chuyến này hơi lâu à. ”.Ông bà Năm đâu biết ý đồ thằng
Thúng. Nó tình nguyện đi nghĩa vụ quân sự,định đăng ký
phục vụ lâu dài luôn. Dự định này đã thổi thúc nó, làm nó
thấy sung sướng dữ lắm.
Nhưng, ông trời một lần nữa lại phụ lòng thằng Thúng.
Chừng hai năm,nó vác ba lô về. Đơn vị lựa tới lựa lui, rốt
1 8 2 hũQ . Tuyển tập truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
đo n g