Page 177 - hoa đồng
P. 177
Bầu trời của thằng Sét không biết có xanh được ngày
nào chưa cũng đâm u ám nữa rồi. Nó quen kiểu đi lùa
trâu,giờ nào trâu ăn thì lên bờ tre mà ngủ,sáng sáng trước
khi ra đồng còn thì giờ dấm dẳng ở quán càfê cóc. Hôm xã
họp dân thông tin vấn đề xuất khẩu lao động,nghe đâu là
thằng Sét và mấy đứa nữa ở cái xóm này bị cắt hợp đồng
đuổi về nước do không tuân thủ kỷ luật lao động, thiếu tác
phong công nghiệp gì gì đó...Tội cho ông Tám Củ,mới thôi
nghề cày trâu, lấy tiên đâu cho thằng Sét gom góp trả nợ
ngân hàng.
Thằng Sét đi xịt thuốc sâu, vác lúa, kéo đất đắp bờ cho
người ta. Nợ ngân hàng chưa trả hết, vậy mà đùng một
cái,nó cưới vợ. Nhà ông Tám Cũ thuộc diện hộ nghèo có sổ
không nuôi nổi nàng dâu. Ông đâm thêm cái chái cho vợ
chồng thằng Sét ở riêng. Thành ra, xóm này đẻ thêm một
cái hộ nghèo nhỏ xíu nữa. Thằng Sét vẫn cứ vui vẻ đi xịt sâu,
vác lúa, đắp bờ...
*
* *
Bầu trời của thằng Thúng thì cứ yên lành đến mức ngao
ngán. Ngao ngán cái cảnh đi dắt nọc,gầm đầu mà
bước,chẳng muôn nhìn ai. Ngao ngán cái cảnh nằm dưới
vòm tre,nhìn cuộc đời không qua khỏi ngọn lá. Ngán cái đời
thằng Sét, ngán luôn đời con Thúy nữa...
Một bữa, nắng chang chang. Thằng Thúng chập chập
hai tay hai chân một lát đã tót lên tới ngọn dừa. Nhìn ra
ngoài kia thấy trời mênh mông, đồng mênh mông, nhưng
sao thứ gì cũng nhờn nhợt, chán ngắt. Nó vói tay xoay xoay
ì 0 hoa . Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
8
đố ng