Page 180 - hoa đồng
P. 180
cuộc do trình độ không bằng người ta, nó ngậm ngùi bỏ giấc
mơ thành sĩ quan chuyên nghiệp. Xã tổ chức lễ đón quân
nhân xuất ngũ cũng xôm tụ lắm,nhưng thằng Thúng không
dự. Nó đi thẳng về nhà, quăng ba lô cái phạch,leo lên bộ
ngựa trùm mền. Cái nết thằng này đánh chết không đổi.
Ông bà Năm thương con, nghĩ chắc trong quân đội cực khổ
lắm, bảo nhau đổ yên cho thằng nhỏ ngủ cho đã. Thằng
Thúng đâu có ngủ, nó bịt lỗ tai trôn tiếng heo kêu eng éc.
*
* *
Còn con heo nào nữa đâu mà kêu. Sau mấy bận dịch lở
mồm long móng, cái xóm nhỏ này lao đao vì heo. Bà Năm
rửa chuồng, treo đòn, ngồi thở vắn. Ông Năm nằm tòn ten
trôn võng, húng hắng thuốc re từ sáng đến xế chiều. Thằng
Thúng bỏ hẳn cái nết trùm mền, vì không còn tiếng heo kêu,
cũng vì nó nghe xót trong bụng, thây thương ông bà Năm dữ
lắm. Bây giờ đâu có ai nhắc nó chuyện cưới vợ nuôi heo
nữa, tự dưng nó cắn rứt, giận mình.
Có đội thanh niên tình nguyện trên thành phô"hành quân
về xã. Thằng Thúng cũng bỏ mây chục ngày công tham gia
đắp đường, xây cái cầu qua con mương nhà bà Tư heo nọc.
Xong mùa chiến dịch, quân tình nguyện rút hết, thằng
Thúng về nhà nằm gác tay lên trán nghĩ ngợi .Người ta ở đâu
vồ đổ mồ hôi giúp quê mình, còn mình thì sao? Xóm làng
sau mùa heo gặp dịch cứ tiêu điều như thế!
Con trùn đất lại chuẩn bị cho một cuộc ra đi lần thứ
ba.Chuyến đi này phải mất nhiều thời gian, công sức lắm.
Nhưng nó không sợ.
Tuyển tộp truyện ngổn tóc giả nử Đồng Tháp h o a . 1 8 3
đồng