Page 19 - hoa đồng
P. 19
lớp ba, bây giờ đã vào lớp chín. Nhưng ngôi nhà của cha mẹ
nó vẫn không có gì thay đổi, lại càng ọp ẹp hơn qua mỗi
mùa mưa nắng. Vợ chồng thị Mười thì vẫn vậy, ăn trắng
mặc trơn, thậm thụt với cái công việc khi trồi khi sụt, lén lén
lút lút, khi lên voi khi xuống chó. Rồi thì cũng thường xuyên
cãi nhau, chửi nhau, rượt đánh nhau có khi inh ỏi cả xóm.
Có hôm bị chồng rượt đánh, thị vợ chạy sang chui tọt vô
buồng nhà tôi, miệng không ngớt chửi tục. Còn tên chồng
thì tay lăm lăm khúc cây to đùng, mặt hậm hực, mắt đỏ ngầu
vằn tia máu. Hai vợ chồng chỉ chực ăn tươi nuốt sông lẫn
nhau. Lý do không có gì to tát, chỉ là do hết tiền đi chợ, vợ
mua thức ăn dở, chồng ăn không vừa miệng vậy là hất
nguyên mâm cơm xuống đất, mặc cho bà cụ ngồi nhìn ngẩn
ngơ và đứa con gái khóc thút thít.
Bé Hồng hay sang tỉ tê tâm sự: “Nhà của con dột hết rồi,
trời mưa phải lấy thau hứng nước!”, hôm khác thì nó kể:
“Bữa nay cây cột dưới sàn bị mục gãy, sàn nhà lung lay, chú
út con ra thay dùm! ”. Tôi hỏi: “Ba con không có ở nhà à?”,
nó nói : “Ba đâu biết làm mấy chuyện đó ! ”. Rõ không đáng
mặt đàn ông, sức dài vai rộng chẳng làm được việc gì, suốt
ngày chỉ biết đề đóm cá độ - tôi bực bội nghĩ thầm. Tuy vậy,
tôi lại gọi bé Hồng vào bếp, xếp cho nó một bịt trái cây và
mấy hộp sữa bò: “Con đem về cho bà cóc tẩm bổ”, nó cám
ơn rối rít rồi ngoan ngoãn chạy về.
Bé Hồng lên lớp 10 thì mẹ nó lại sinh thêm em bé. Sinh
đổi hai đứa con trai. Hàng xóm đến thăm ai cũng ái ngại lắc
đầu le lưỡi. Cảnh nhà vậy, nghề ngỗng vậy, thêm hai đứa
con, biết lấy gì sông? Mấy bác lớn tuổi lựa lời khuyên: vỢ
chồng bây ráng làm ăn nuôi mấy đứa nhỏ với lo cho bà nội,
2 2 h o a s Tuyển tập truyện ngắn tá c già nữ Đồng Tháp
đ o n g