Page 20 - hoa đồng
P. 20
nghen con! Là ngầm ý nhắn gửi nen làm ăn lương thiện, cả
vợ lẫn chồng chỉ ậm ừ, không nói không rằng. Ngựa quen
đường cũ, cái nghề dễ kiếm tiền lại không phải lao động cực
khổ, dễ gì bỏ. Vợ bận chăm sóc con nhỏ, nhưng cũng tranh
thủ giúp chồng canh giờ xổ số, ghi đề, chồng vẫn cứ đề đóm,
cá độ, me đá gà, cờ bạc, cả nhà có lúc kéo nhau đi nhà hàng
ăn uống sung sướng như tiên, có lúc cháy túi, phải đi vay
nóng để lo tiền thuốc cho con.
Bổ Hồng vào học cấp ba thì hầu như các khoản chi phí
học tập của nó gia đình không còn đáng bận tâm nữa. Vì nó
học rất giỏi, nên hầu như tất cả các suất học bổng dành cho
học sinh giỏi, học sinh nghèo vượt khó đều “rơi ” vào tay nó.
Tôi cũng có điều kiện để giúp nó xin thêm sự hỗ trợ của
mạnh thường quân, các tổ chức ben ngoài nhà trường. Nhờ
vậy, nó được trang bị một góc học tập khá tươm tất, có máy
vi tính, máy học tiếng Anh hẳn hoi. Trong căn nhà tồi tàn,
chỉ có góc học tập của bé Hồng là đáng giá ! Có điều, càng
lớn nó càng mặc cảm với cảnh nghèo, nhất là với cái công
việc mà cha mẹ nó đang làm. Ngày càng ra dáng thiếu nữ,
gương mặt xinh đẹp nhưng luôn đượm nét buồn, suổt ngày
nó chỉ lo học, không hề dám đi chơi, lại càng không dám
một lần rủ bạn bò về nhà chơi!
Rồi bé Hồng thi đậu Đại học Kinh tế Thành phô" Hồ Chí
Minh. Hai đứa em sinh đôi của nó năm nay cũng đã đi mẫu
giáo. Trước ngày lên Thành phô"học, nó để lại trên bàn một
lá thư gửi cho cha mẹ. Mấy tháng sau này mẹ nó mới mang
sang khoe với em gái tôi: “...Con đi học được là nhờ tiền của
ha mẹ. Nhưng con rất buồn khi biết tiền đó ba mẹ kiếm được
do chơi đề, cá độ. Đó là tệ nạn xã hội, ai cũng chê trách. Con
nghe người lớn nói mấy chú ở khóm làm lơ cho ba mẹ vì nhà
Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp h o a „ 23
đồng