Page 238 - hoa đồng
P. 238
- Cha, để con đi kiếm út Thanh về cho cha nghe!
- Biết ở đâu mà kiếm.
- Con biết mà. Cái bữa em Thanh đi với thằng kỹ sư ra
gò điên điển, con cũng biết sao không...
Bà ơi, má thằng Điền ơi. Sao bà chết được ngon lành
vậy? Bà chết để khỏi đợi chờ ai, để bắt thằng Điền chịu ơn
cha con tui cho đến giờ nó cũng chưa biết là cha con tui phải
chịu ơn nó.
Nước mắt hà tiộn rớt them một giọt nữa.
*
* *
- Sáng chưa con?
- Rồi, cha.
- Đi kiếm con Thanh dìa giùm cha, chết sống cũng phải
kiếm.
- Cha dìa nhà nghe!
- ừ, chút cha dìa.
Cái gò mả vẫn lạnh ngắt y chang cái gò mả. Thằng Điền
đi rồi. Ông Năm Đợi cũng nhấc mình đứng dậy, vẹt đám
điên điển ra, thất thểu đi về phía tán còng có cái chảng cây
giăng võng...
*
* *
- Điền, Điền ơi. Lẹ lên coi! Ông già mày...tính...treo cổ
ngoài gò điên điển hay gì đó!
Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 2 4 1
dồng