Page 234 - hoa đồng
P. 234
cái miệng bà ba bánh bò nhiều chuyện nhất cụm dân cư. Mẹ
con Thanh đâu? Cha nó nói: Chết rồi, chết đâu đó như má
thằng Điền. Con mẹ bánh bò trề môi: Mòn ơi, chết đâu,
theo thằng cha chủ nhà máy lau bóng gạo rồi! Con Thanh
có lúc cũng nhíu mày nghĩ ngợi, nhưng rồi thì thôi. Trong
mắt nó, chỉ có người cha cưng chiều con hết mực, thằng anh
khỏe mạnh nhưng hơi khờ cũng thương em hết mực - cái
thằng anh mượn đỡ của nó đó. Nói vậy, bởi từ lúc biết biết
rồi, hai đứa đã nghe cha lặp tới lặp lui: Hai đứa mầy không
phải anh em đâu nghe!
Nói chi vậy trời. Cha già này ác nhơn thất đức. Làm ơn
thì làm ơn cho trót, nhắc thằng nhỏ nhớ làm chi tội nghiộp
nó. Chắc ông muốn thằng nhỏ chịu ơn mình suốt đời vì ông
vớt nó từ lùm điên điển, vì nó mà mẹ con Thanh bỏ đi, hay
là ông chỉ muốn thanh minh thanh nga với miệng đời rằng
ông với người đàn bà xấu số kia chẳng dính dáng gì với
nhau hết. Bà bánh bò chỉ nghĩ được có tới đó thôi.
Mà thằng Điền lầm lũi lớn len bôn cạnh ông, nghe lời
cha răm rắp... Cái nước da trời đánh mắc rọi đèn pin và cái
nết lầm lì cam chịu, đố ai không tin nó là con ông.
Thằng Điền mày không phải con tao, mày đừng giông
tao như vậy! Con Thanh có khùng không cứ xúi cha mày lấy
vỢ hoài. Con mẹ bánh bò à, con mỏ hay mặc áo sát nách, cái
tướng xồ xề nhìn đã muôn ói, nucứ sao nổi bánh bò, hu ông
chi... Nó nói lấy ai cũng được miễn có người đi kiếm cha nó
về mỗi khi ông trôn đi nhậu mình ên. Mày chỉ nhìn nó len
lén như vầy là nó biết mày thương nó như thương một đứa
con gái không phải em mình hay sao. Mày đừng giống tao,
Tuyển tâp truyên ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 2 3 7
đ ố n g