Page 51 - hoa đồng
P. 51
không nghe mà càng rông lên thảm thiết: “Mẹ con suy tim
độ ba mà con không hay biết. Chính con đã tiếp tay với tử
thần giết chết mẹ con” .Cô con dâu cũng khóc than kể lể:
“Mẹ ra đi thanh thản lắm, nhưng chúng con thì ray rứt, cô
ơi! Chúng con chưa báo hiếu cho mẹ được ngày nào!”.
Nước mắt tôi nhạt nhòa, mọi người ai cũng khóc. Đúng rồi,
Thụy là vậy đó, can đảm, kiên cường thắng khổng kêu, thua
không nản, vậy mà số phận quá nghiệt ngã với cô. Thụy có
mẹ cha, nhưng khác nào trẻ mồ côi, cô có chồng, nhưng như
Thụy nói: “Ngọc ngà chỉ đẹp một đêm. Những đêm cồn lại
nửa điên, nửa khùng”.
Cuộc đời Thụy là những chuỗi ngày đầy nước mắt,
nhưng lúc nào trên môi bạn cũng nở nụ cười ráo hoảnh:
mạnh bạo, quyết liệt, sẩn sàng lao tới. Là bạn thân, nhiều
lần tôi khuyên bạn: “Thụy ơi, sức người có hạn, tôi khuycn
bạn đừng cô"nữa! ” Thụy cười buồn: “Mình suy tim độ ba,
không biết sông chết lúc nào, gắng mà làm việc để có chút
gì để lại cho con!”. Không ngờ, câu nói ấy đã thay lời
trăng trôi.
Người ta đặt xác Thụy vào quan tài, chiếc hòm gỗ đơn
sơ được bạn bồ kết thêm vài bông ly ly trắng. Thụy đẹp quá !
Nét đẹp của đóa hoa mãn khai đang thời sung sắc. Thụy
chốt trong lúc đang ngủ ncn thân thổ vẫn còn mềm mại. Tôi
đứng lặng nhìn bạn. Phải rồi, đừng lay gọi, hãy để cô ấy
ngủ. Cả đời Thụy, cô ngủ ít quá. Hết việc cơ quan, lại đến
việc nhà, rồi phải bươn bã đi tìm con, phải thức khuya để
viết, tất tả dựng vở, vất vả phát hành sách... để có tiền cai
nghiện cho con. Con thoát nghiện, Thụy phải lao vào lo con
ăn học; nhịn ăn, nhịn mặc gầy dựng tương lai cho con...
54 hoa * Tuyển tâp truyên ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
đống