Page 46 - hoa đồng
P. 46
luôn một thổ vì xoài bây giờ có trái quanh năm chứ không
theo mùa như ngày trước nữa.
Bé Tí lại đem áo dài tới, nó rón rén để bọc vải lên bàn.
“Cô ơi, gần vô học đồ nhiều cô để em luôn áo dài cho. Qua
tựu trường cô may đồ em cũng được. ” Tôi cười, con nhỏ thật
khôn, vậy là tôi lại phải thức khuya thêm chút nữa đổ may
đồ cho nó. Nó không phải là khách hàng thường xuyôn của
tôi. Mỗi năm nó chỉ may một bộ áo dài mới mùa tựu trường,
không ưu tiên cho nó sao được.
*
* *
Chị tới may áo dài. Chị là người mẫu của tôi, vì chị có
dáng thật đẹp, mảnh mai như cây trúc trong vườn. Áo dài chị
may theo kiểu cổ điển, không cầu kì. Mỗi khi cần chỉnh sửa,
chị nói rất dịu dàng, như thổ đó là lỗi do chị làm cái áo không
vừa vậy. Tôi thích chị, và kính trọng chị. Chúng tôi thường
đổi sách và đĩa nhạc với nhau, chị dạy văn ở trường gần nhà.
Thỉnh thoảng chị có bài đăng báo và khoe với tôi. Tôi vẫn
thường ước gì mình có anh trai để xúi anh theo đuổi và cưới
chị. Mẹ tôi nói tôi hơi dien, “Con gái mà viết lách, thức
khuya dậy trỗ, mặt mày nhăn nhúm già trước tuổi, còn chưa
tính tới việc biết đâu mai môd lại đem chuyện nhà viết ra cho
người ta thưởng thức nữa. Liệu hồn, con không được bắt
chước”.
“Sao chị may nguyên bộ trắng? Nhìn giông học trò
lắm! ” . Tôi mở xấp vải ra rồi kêu lên. Chị cười, giọng đều
đều, “ừ, chị may để dành. Chị sắp chết rồi”. Tôi nhảy loi
choi như cá linh non tháng bảy, “Sao mà chết? Chị bị gì mà
Tuyển tập truyện ngắn tóc giỏ nữ Đồng Tháp h o a . 4 9
đố n g