Page 50 - hoa đồng
P. 50
BẠCH PHẦN
Cây sậy
Mẹ ơi, thả con ra! Đừng giết con! Con sợ quá mẹ ơi!
Người đàn bà xiềng con trai mình vào chân cầu thang
gỗ. Mặc cho nó gào khóc, van xin, chị vẫn thản nhiên như
kỏ vô tâm. Những lúc này, trỗng chị dữtỢn như con cọp cái,
quyết tâm giành giật con mình từ tay quỷ dữ. Vậy mà bây
giờ trên chiếc giường trắng xóa, người đàn bà ấy vội vã ra
đi, thanh thản, hiền hòa như kiếp tằm vừa trả dứt nợ dâu.
Thụy mất ở tuổi năm mươi. Tôi nhận được tin buồn sau
mười ngày dự tiệc cưới của con trai bạn. Tôi ngỡ, đoạn kết
của bạn có hậu, nào ngờ, sóng gió vẫn không buông tha.
Thụy nằm đó trong căn nhà mới xây, bcn cạnh cô con dâu
mới cưới, thằng con trai vừa mới trở lại làm người sau những
chuỗi ngày sông không ra người, ra vật. Người đi dự tang
không khỏi bùi ngùi, khi nhìn thằng Bảo oằn oại xác xơ gục
đầu bên xác mẹ. Không ai biết nó đang nghĩ gì mà cứ quỳ
như vậy hàng giờ, nct mặt đờ đẫn, vô hồn. Có người đoán:
“Chắc nó đang sám hối trước vong linh của người mẹ đã
chịu quá nhiều đau khổ vì nó, hay nó đang thề nguyền với
mẹ là sẽ bỏ hết những thói hư tật xấu, trở lại thành người tốt
để cho mẹ yên lòng?... Bỗng dưng nước mắt nó rơi, rồi bất
ngờ nó nấc lên thành những tiếng đau đớn. Sợ nó không
gượng nổi, tôi đến gần lay gọi: “Gắng mà chịu đựng! Con là
người đàn ông duy nhất trong gia đình này, mẹ con không
muôn con yếu đuôi như vậy đâu! ” .Thằng Bảo chẳng những
Tuyển tâp truyên ngắn tá c giỏ nữ Đồng Tháp h o a . 53
đ ổ n g