Page 52 - hoa đồng
P. 52
Càng đau khổ vằn vặt, tác phẩm của Thụy càng lóng lánh,
khóc càng nhiều, nụ cười lại ráo khô. Thụy thường nói với
tôi: “Mình khổ như vầy, nhưng không viết được thì càng
khổ hơn! ” .Thấy bạn đa đoan, ôm đồm quá, mọi người cho
Thụy tham lam “một tay muôn với tới trời”, trong khi thân
thế chỉ là lau sậy. Ricng tôi là trân trọng bạn. Bởi, nêu Thụy
không dạn dày, không ương bướng, không chấp nhận gục
ngã thì Thụy sẽ không giành được con mình từ quỷ dữ. Và
nếu cô bằng lòng buông xuôi cho sô" phận khi bị chồng phụ
rẫy thì làm gì có những tác phẩm “sông” như hôm nay?
Nhìn những vòng hoa của bạn bò, thân quycn, trong đó có
những độc giả, khán giả từ xa gởi vicng, được xếp ngay
ngắn dọc theo lối đi, tôi thây công sức của bạn đâu hoài phí.
*
* *
Đời Thụy, yêu và hận nhất ba người đàn ông: cha, anh
trai và chồng Thụy! Chính họ đã làm cho Thụy dở khóc dở
cười trong cuộc đời này, làm Thụy không còn lòng tin vào
con người và sợ sệt đàn ông, mặc dù ở thế kỷ 21 này vẫn còn
những người đàn ông tốt bụng, sẵn lòng giúp đỡ khi Thụy
gặp khó khăn. Hạnh phúc, tình yêu đến với cô thật mong
manh. Thụy sợ mất mát, sợ trúng thương lần nữa!
“Trời sanh chi phận má hồng
Lại ban chút ít văn chương làm gì
Phong ba, bão tố bất kỳ
Danh như gió thoảng, tình thì hư không”...
Hồi Thụy năm tuổi, gia đình Thụy hạnh phúc lắm. Thụy
được ba má cưng yêu, còn anh trai thì rất thảo ăn và lúc nào
Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 55
đ ồ n g