Page 86 - hoa đồng
P. 86

họng. Lời qua tiếng lại một hồi, cuối cùng là trận chien long
    trời lở đất giữa đêm trăng đẹp.
        Nhớ lại,  chị nhân mạnh chân,  chiếc xe  đạp  vượt lên.
     Cơn giận này mà không xả bớt chắc nó bùng như quả bom.
     Chị Hà tự nhủ, sẽ dắt con gái đi luôn, tay làm hàm nhai sợ gì
     đói. Càng nghĩ, càng quyết tâm hơn.
         Tốì, mệt phờ người trở về, tắm rửa cho con, vô nhà má
     chồng ăn qua quýt ba hột cơm rồi lỉnh kỉnh ôm mùng chiêu
     ra hò, chỗ cái nền nhà củi cũ bằng xi măng giăng mùng ngủ.
         Đêm thứ hai, thứ ba, thứ bảy, thứ tám....
                                    *
                                  *  *

         Gió thổi mạnh.  Cái mùng trắng cũ kỹ lất phất giữa hư
     không. Bé Hạnh thỏ thẻ nói chuyện với mẹ, mỗi lần người
     lớn cãi nhau là nó lại sợ mẹ bỏ. Ngó quanh, nhà ai cũng đỏ
     đèn, tiếng chuyện trò tíu tít. Chị ôm chầm lấy con, thở dài,
     dỗ dành nó và dỗ cả mình.

         Con Lài, liên lạc bất đắc dĩ, chạy qua chạy lại như con
     thoi, bí mật báo tin:
           />         v                      „    "   7
         - Ong đang năm đưa võng hút thuốc, hát ư ứ như mèo gừ.
     Nhà tối thui, chỉ có bóng đòn cà na trong buồng.

         Chị đáp thờ ơ:
         - Vậy hả, kệ ổng.
         - Chắc chú Hai buồn hay gì đó. Lài nói.

         - Ông chủ phủ thần tiôn mà buồn gì - Chị nói lẩy rồi giũ
     mùng chiếu chuẩn bị ngủ. Con Lài giỡn với bé Hạnh một
     chút rồi rọi đèn pin về nhà.

     Tuyển tôp truyên ngổn tác giả nữ Đồng Tháp    h o a .       8 9
                                                       đồ n g
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91