Page 198 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 198
Khi Tổ Quốc gọi 197
Trong thời gian dừng chân chờ đợi tại đây có một lần đang
ngồi quây quần cùng các chiến sĩ địa phương tán chuyện, chuyện
“mặn” cũng có mà chuyện “ngọt” cũng có, bỗng có một cô điên
điên khùng khùng xáp vô xổ cho một hơi: “Tao thấy cái thằng
Thành nó lẹ thiệt đó bây! Bữa đó tao vừa đi qua khúc cua thì nó
núp sau gò mối nhảy ra cái “rột”, vật tao té cái “ạch”, một tay nó giật
dây lưng quần tao nghe cái “tung”, là nó đã... tao rồi!”. Báo hại cái
anh chàng tiểu đội phó tên Thành bị lộ chuyện... quê hết chỗ nói,
thiếu điều muốn chui đầu xuống đất! Đây quả là một câu chuyện
không mấy gì đẹp, kể ra có vẻ trần trụi nhưng là chuyện có thật.
Nghĩ lại thì trong hoàn cảnh chiến tranh, đời bộ đội rày
đây mai đó, sống chung đụng với đồng bào trong lúc tuổi đang
trẻ, sức đang sung thì những chuyện con trai, con gái quan hệ
với người khác giới dù trần tục hay thanh cao đều rất dễ được
thông cảm, và cũng có biết bao nhiêu cặp từ đó mà nên vợ nên
chồng, vợ hậu phương chồng tiền tuyến. Chỉ đáng trách cho
những tên ba trợn “chém chạy” làm lỡ cuộc đời con gái người
ta, để rồi các anh em khác phải chịu tiếng xấu mang lây. Bởi
thế mà một ông già đang có cô con gái mới lớn, lúc uống rượu
sương sương đã gởi “thông điệp” cảnh cáo đến cánh bộ đội trẻ
đang đóng quân trong nhà rằng ba thứ quân từ chủ lực, địa
phương, du kích, ông đều thương, chỉ ghét nhất cái quân thứ tư,
đó là quân “chó đẻ”, chuyên làm hư con gái người ta rồi bỏ. Sau
này chúng tôi thường nói đùa với nhau rằng làm gì thì làm, chớ
có sung vào đội “quân thứ tư”, ê mặt lắm đó!
Sắp đến ngày lên đường thì có một bữa khi tôi đang ngồi ăn
mít ngoài bìa rừng bỗng nghe tiếng máy bay ù tới, tôi vừa nhảy
vào núp sau cái gò mối thì chiếc khu trục Hen-cát cắm xuống
bắn ngay chỗ tôi đang ngồi lúc nãy, nó vừa cất lên là tôi bỏ gò
mối chạy biệt vô rừng trước khi chiếc sau kịp cắm xuống bắn