Page 206 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 206
Khi Tổ Quốc gọi 205
lên cấp lãnh đạo trực tiếp chớ chưa đủ năng lực đưa ra những
dự đoán về âm mưu của địch, một đòi hỏi thiết yếu trong công
tác tình báo. Vì ở Trường Lục quân đâu có môn dạy về công tác
tình báo, lại mới chân ướt chân ráo bước vào nghề chưa tròn
năm nên tôi cũng giống như con chim non mới tập bay sập sận.
Nhưng ngược lại bên cạnh tôi là những anh cán bộ lớn tuổi già
dặn kinh nghiệm được điều từ các tỉnh về, chúng tôi lại được đặt
dưới sự chỉ huy tài giỏi của anh Trưởng ban Hoàng Minh Đạo
vốn là một cán bộ được Trung ương tin cậy phái vào tổ chức
công tác tình báo ở Nam bộ, nên cho dù quân số chỉ vài ba chục
người và làm việc dưới những mái nhà tranh đơn sơ nhưng đã là
một cơ quan tình báo vững mạnh có thể đối đầu với Phòng Nhì
của quân đội Pháp, phục vụ tốt cho sự chỉ đạo của Bộ Tư lệnh
trong nhiệm vụ tấn công tiêu diệt địch và bảo vệ mình. Chắc hẳn
là cũng nhờ công tác tình báo tốt mà chưa một lần bị bất ngờ
trong những lần quân Pháp tổ chức đột kích vào căn cứ, trong
đó điển hình là cuộc đổ bộ bằng quân dù xuống cánh đồng Chà
Dơ mà tôi được chứng kiến, không những không tóm được một
“tên” Việt Minh nào, trái lại còn bị tổn hao lực lượng vì liên miên
sa vào những trận phục kích lớn nhỏ.
Nhân đây cũng xin kể lại vài câu chuyện nhỏ hài hài còn
nhớ được trong trận này.
Có một anh bên Cơ quan Quân nhu chạy lạc trong rừng
hai, ba ngày, bụng đói meo, may mắn vớ được một chú rùa
núi nặng cũng trên kí lô đang lổm ngổm bò trên đám lá khô.
Mừng húm bởi trời còn thương thằng chết đói, anh bèn đi
tìm củi để nướng, trước khi đi còn dè chừng đặt con rùa lật
ngửa bốn chân lên trời, mà cái thứ rùa lật ngửa thì chỉ có nước
nằm đó bơi bơi bốn chân chớ chẳng có xê xích đi đâu mà sợ.
Vào rừng gom được một một mớ củi khô mang về, hí hửng