Page 207 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 207
206 Khi Tổ quốc gọi
phen này ăn rùa nướng thì ngon phải
biết! Nhưng về đến nơi thì hỡi ôi anh
chàng rùa đã phá lệ tẩu thoát đâu mất,
tìm đỏ mắt khắp bốn chung quanh
cũng chẳng thấy tăm chim bóng nhạn,
đành ngồi thẩn thờ nhìn đống củi khô
mà tiếc ngẩn tiếc ngơ. Phải chi cẩn
thận hơn một chút tìm một cây rừng
nào có chạc ba mà đặt nó lên đó thì có
mà chạy đằng trời. Xui ơi là xui! Đại tá Trần Bá hào
sau khi về hưu
Còn tôi thì cùng với anh Trần Bá
Hào, khi về hưu mang quân hàm đại tá, đến phiên đi tuần tra
giữa khuya theo đường xe bò trong rừng, bỗng phía trước nghe
tiếng ai đó dẫm trên cành cây khô, anh bèn nhảy qua bên lề
đường lên đạn súng ngắn nghe cái “rốp” hô to “ai đó”, còn tôi
thấy vậy cũng vội nhảy theo mà quên đứt cái động tác phải mở
khóa an toàn khẩu carbine đang cầm trong tay, tiếng bên kia
trả lời “tôi đây”, anh lại hô tiếp “vỗ tay lên”, bên kia trả lời “tôi
có súng”. Đến đây thì đã biết là “quân ta”, bởi nếu gặp địch là nó
đã nổ súng liền chớ đâu chờ hỏi qua hỏi lại cù cưa cù nhầy như
thế. Té ra là một anh bên Ban Tác huấn ở sát đít cơ quan chúng
tôi, gặp nhau cười ha hả. Riêng tôi thì tự mắc cười cho mình và
cũng cảm thấy hơi xấu hổ, đường đường là một anh chàng từng
tốt nghiệp Trường Sĩ quan Lục quân, học đủ các bài bản đánh
đấm mà khi “đụng trận” lại chỉ biết giữ chết khẩu súng chưa mở
khóa an toàn thì có thể bắn với giết được ai?
Bên cạnh việc tổ chức nắm tình hình địch, Ban Quân báo
còn làm tốt nhiệm vụ phản gián, chống mọi âm mưu xâm nhập
nội bộ, nổi cộm nhất là lần phát hiện tổ chức gián điệp lớn