Page 298 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 298

Khi Tổ Quốc gọi  297


                 - Không được đâu. Tôi cho mượn thôi.

                 Chị nói vậy nhưng tôi giữ luôn tấm hình.

                 Chị lại nhận tấm hình của tôi đem về cho em gái coi. Kèm
             theo tấm hình, tôi gửi bức thư nhỏ cho Duyên, nói đại ý: Nếu

             thuận lợi em vào thăm các anh!

                 Ngỡ chỉ là tình bạn, là kỷ niệm giữa hai người trai gái vậy
             thôi, nào ngờ nó dẫn đến kết quả ly kỳ.

                 Tháng 7 năm 1954, Hiệp định Đình chiến ở Đông Dương

             được ký kết. Tôi có tên trong danh sách Tiểu đoàn 309 tập kết ở
             khu vực Đồng Tháp Mười để xuống tàu từ bến Cao Lãnh đi ra
             Bắc. Tiểu đoàn 309 qua sông Vàm Cỏ Tây đến đóng quân ở xã

             Đốc Bình Kiều, trên bờ kênh Nguyễn Văn Tiếp.

                 Má tôi lặn lội tìm đến thăm và thúc tôi cưới vợ. Má nói:

                 - Vinh à, má phải cưới vợ cho con. Con có ưng cô giáo Phụng
             không? Người ta chịu rồi đó. Con ưng, má sẽ dẫn Phụng vô.

                 Vậy là trước khi tìm đến thăm tôi, má tôi đã thuyết phục được
             cô giáo Phụng nào đó rồi. Tôi cười nói để thối thoát.


                 - Con chưa lấy vợ đâu má!

                 Má tôi ngạc nhiên:

                 - Sao vậy? Con sắp đi xa. Ba má đều già rồi. Con không cưới
             vợ, ba má không yên lòng. Con không ưng cô Phụng thì má hỏi
             cho con cô khác được không?

                 Nghe má nói câu này tôi phải nói thật:

                 - Má ơi, nếu má muốn cưới vợ cho con thì má xuống Gò Công

             tìm nhà ông thầy giáo Đồng để coi mắt cô Duyên.
   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303