Page 294 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 294

Khi Tổ Quốc gọi  293





























                                    Nguyễn Thanh Hồng và vợ
                 Thế nhưng vợ tôi thì lại muốn tôi đi, với lý do là ra ngoài ấy sẽ

             được Nhà nước đào tạo, bồi dưỡng, bởi trước kia nói đi theo cách
             mạng là đi chớ chữ nghĩa chẳng có gì, ở lại thì làm sao mà được
             học hành? Vả lại chỉ đi có hai năm, quay đi quay lại là đã đến
             ngày về, còn vợ ở nhà thì sẽ nhờ ba má hai bên lo liệu lúc sanh
             nở. Vì cô ấy cứ mãi động viên nên cuối cùng tôi cũng quyết định

             sẽ đi tập kết tuy trong lòng vẫn còn lắm nỗi băn khoăn. Theo quy
             định thì chỉ còn mười ngày nữa là bộ đội sẽ xuống tàu, vợ tôi vừa
             đi xe lôi, vừa đi bộ tới nơi tôi đóng quân, khệ nệ mang theo một
             cái tụng khá nặng chất đầy những bánh và trái, bánh thì do cô

             tự làm còn trái cây thì mới hái trong vườn nhà, còn tươi nguyên.
             Và chúng tôi cũng chỉ được ở bên nhau trong khoảng thời gian
             ngắn ngủi ấy. Thương cho đôi vợ chồng trẻ mới tuổi đôi mươi,
             chỉ ít ngày nữa thôi là phải chia ly, hai bác chủ nhà nơi tôi đóng
             quân chẳng hề kiêng cữ, cho chúng tôi ngủ nghỉ ngay trong nhà,

             còn chọn nơi kín đáo để cho hai đứa có nhiều dịp gần bên nhau
             hơn. Đêm cuối, chúng tôi nói với nhau rất nhiều về hiện tại, về
   289   290   291   292   293   294   295   296   297   298   299