Page 299 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 299

298  Khi Tổ quốc gọi


               Nghe tôi nói vậy và tôi đưa tấm hình Duyên cho má coi, má
           tỏ vẻ hài lòng. Má Tư là mẹ chiến sĩ ở xã Đốc Binh Kiều đã sẵn

           sàng đưa má tôi đến nhà ông giáo Đồng ở chợ Gò Công.

               Khi hai má tới nhà ông giáo Đồng ngỏ lời thì nhận được câu
           trả lời của ông:

               - Con tôi còn nhỏ quá, tôi chưa muốn gả!

               Nghe câu nói này má tôi thất vọng vì không còn thời gian cưới
           vợ cho tôi, ngày xuống tàu tập kết ra Bắc gần tới rồi! Má Tư chiến
           sĩ vẫn kiên trì:

               - Ông giáo sợ cháu còn nhỏ chưa gã thì hứa một lời cho chúng

           tôi yên tâm.

               Ông giáo Đồng ra vẻ tư lự, không nói gì. Má tôi và má Tư
           đành nghỉ lại một đêm để mai bàn tiếp. Đâu đó Duyên biết
           chuyện, nói với ba và cho ba xem tấm hình của tôi. Ông không tỏ

           ý gì phản đối.
               Sáng hôm sau, ông có thái độ cởi mở hơn:


               - Thôi, yêu cầu của hai chị tôi hứa, nhưng nó còn nhỏ để từ từ.
               Hai má nghe nói vậy cũng mừng nhưng không dám nói gì

           nữa, xin phép ra về.

               Mấy hôm sau, má tôi và má Tư lại xuống chợ Gò Công lần
           nữa. Má Tư vào đề luôn:

               - Hiệp định thi hành rồi, thằng Vinh sắp đi tập kết ra Bắc, ông
           cho hai đứa kết hôn đi! Cô Duyên nhà ông và cậu Vinh nhà tôi

           thật đẹp đôi, đúng là trai tài gái sắc, ông cứ ừ một tiếng cho con
           trẻ nó mừng!

               Má tôi nói thêm:
   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304