Page 309 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 309
308 Khi Tổ quốc gọi
không hề nhắc lại chuyện cũ, chỉ thấy nét mặt cô lúc nào cũng buồn
buồn, điều này khiến tôi thật sự ái ngại. Từ trong thâm tâm tôi biết
rất rõ cô đã rất yêu và tin tôi, và tuy không hiểu biết nhiều về chính
trị, cô vẫn vững vàng một niềm tin rằng đất nước sẽ thống nhất và
tôi sẽ trở về bên cô, nhưng kết cục lại như thế này, một cuộc hội ngộ
đã khiến tôi phải đặt ra nhiều câu hỏi để tự vấn mình trong sự so
sánh về niềm tin và lòng chung thủy.
Sau đó ít lâu lại nghe tin trong một lần dự mít tinh chào mừng
chiến thắng cô bị bọn Hòa Hảo ném lựu đạn phải vào nằm trong
bệnh viện Cao Lãnh, tôi xuống tận nơi để thăm. Và cũng thật bất
ngờ là trong chuyến về Cao Lãnh lần này lại có một người bà con,
hình như là bà dì của cô thì phải, biết chuyện nên bảo tôi cứ cưới cô
làm vợ hai đi. Tôi hiểu rõ đó là lời nói rất thật lòng và rất nghiêm
chỉnh bởi thấy cô đã ở vậy chờ đợi bấy lâu mà hôm nay gặp lại thì
tôi đã có vợ có con mất rồi, một lời gợi ý hoàn toàn xuất phát từ
tình thương đối với cả hai đứa, và có lẽ cũng nghĩ rằng đó là cách
giải quyết trọn tình trọn nghĩa. Thế nhưng điều đó đâu có thể được,
một là vì tôi phải có trách nhiệm với gia đình riêng của tôi, hai nữa
là với danh phận cán bộ cách mạng thì làm sao tôi có thể làm như
vậy được. Sau này trong ba năm công tác ở Đồng Tháp, rất nhiều
lần tôi từ Sa Đéc về làm việc tại Cao Lãnh nhưng tôi đều “né”
không gặp cô, mặc dầu nghe người thân kể lại thì cô đã nhiều lần
thăm dò hỏi han tin tức về tôi. Sở dĩ tôi cố ý làm như vậy bởi mấy
lý do. Trước tiên là tôi hiện đang công tác xa gia đình, nếu có sự
đồn đại gì đó thì trước hết tôi sẽ bị mang tiếng, mà vợ con cũng có
thể nghĩ một thành hai, hai thành ba, hạnh phúc gia đình dễ bị sứt
mẻ. Thứ đến là tôi thấy ở tuổi đó cô còn có thể lập gia đình, nếu tôi
không dứt khoát thì chắc chắn là cô cũng sẽ không dứt khoát với tôi,
không bao giờ chịu xây dựng một gia đình mới cho mình. Còn bản
thân tôi, tôi cũng dè chừng, biết đâu tôi sẽ không giữ được mình khi
thường xuyên tiếp xúc, nếu lỡ xảy ra chuyện gì thì sẽ khó cho cả hai.