Page 305 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 305
304 Khi Tổ quốc gọi
Kể từ hôm đó Duyên là tấm bình phong đưa tôi đi khắp Sài
Gòn, quan sát nắm những địa điểm quan trọng các cơ quan của
Mỹ và chính quyền Sài Gòn. Cũng từ đó mà tôi bắt đầu dẫn dắt
Duyên theo con đường tình báo, cùng tôi vượt qua bao gian khổ,
hiểm nguy, lập nhiều chiến công, góp phần vào việc giải phóng
thành phố Sài Gòn ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Còn dưới đây là câu chuyện về tình yêu đầy éo le của riêng
tôi, nó cũng được bén duyên trong những ngày tập kết ở Cao
Lãnh; tôi xin kể lại từ đầu đến cuối để nói lên lòng chung thủy
của người phụ nữ miền Nam mà mối lương duyên cũng chỉ bắt
đầu từ một cuộc gặp gỡ tình cở. Tôi muốn đặt cho câu chuyện
hoàn toàn là sự thật này một cái tên:
Đợi chỜ
Trong một lần đến nhận cờ do các chị em phụ nữ may tặng bộ
đội, tình cờ tôi gặp lại cô Mười cùng trạc tuổi thuộc nhóm đồng
ca nhà thờ Tin Lành khi xưa, tuy không thật xinh nhưng cũng rất
dễ nhìn. Nhận ra nhau trong cuộc gặp bất ngờ, bên nào cũng vui,
nhắc lại bao nhiêu chuyện cũ. Nhưng
cũng rất lạ là trong những lần gặp sau,
không biết có tình ý gì không mà lần
nào cũng thấy cô hơi bẽn lẽn e thẹn,
làm tôi cũng hơi suy nghĩ. Qua tiếp xúc
chuyện trò biết là cô chưa có chồng, tôi
chợt nảy ra ý nghĩ hay là hỏi cô làm vợ
để ở lại với ông bà già trong thời gian
tôi đi tập kết, nhưng tính tới tính lui
chắc là phải thăm dò trước cái đã!
Tôi hay đến nhà ông bà mục sư chơi
Nguyễn Long Trảo và thường gặp cô ở đó. Một hôm đến
sau khi ra miền Bắc