Page 354 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 354
Ra đi để có ngày trở về 353
29.
Trở về Việt Nam
ầu năm 1960, tôi được điều động trở về nước công tác
Đtại Cục Quân giới thuộc Bộ Quốc phòng. Cơ quan
nằm trong khuôn viên thành Cột Cờ, là nơi trú đóng chung của
các cơ quan thuộc Bộ Tổng Tư lệnh.
Tôi được chỉ định công tác tại Phòng Huấn luyện, và bắt
tay ngay vào việc biên dịch một quyển sách về binh khí pháo
binh, loại pháo mà tôi từng được học ở Trường lúc trước. Với
cả hai loại kiến thức chuyên môn và ngoại ngữ đều khá tốt, tôi
đã hoàn thành công việc đầu tiên được giao này không mấy
quá khó khăn, qua đó tôi cũng đã cho mọi người thấy trình độ
“tay nghề” của mình sau mấy năm “đèn sách” ở nước ngoài, và
đây cũng là một điều khá quan trọng đối với người mới đến
nhận công tác để người ta “coi giò coi cẳng”. Từ công việc ban
đầu mà kết quả có thể chấp nhận được, người ta lại tiếp tục
giao cho tôi biên dịch nhiều tài liệu chuyên môn khác, và cũng
đều nằm trong khả năng của tôi. Tôi đã giải tỏa được cái tâm
lý mà tôi từng âu lo là phải “vật lộn” với nghề nghiệp do trình
độ có hạn.
Sau đó một thời gian, tôi lại được điều lên Yên Bái làm việc
với các chuyên gia Trung Quốc trong công trình xây dựng nhà
máy sửa chữa súng pháo đầu tiên của quân đội là Nhà máy Z1.
Đây lại là một môi trường công tác mới và cũng là một dịp mở
rộng tầm hiểu biết về một ngành nghề mới là ngành sản xuất
cơ khí, và kiến thức này cứ từng bước từng bước được làm giàu
thêm qua những lần tôi đến tham quan học hỏi tại nhiều nhà