Page 352 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 352
Ra đi để có ngày trở về 351
đời lúc nào cũng cần có cách đánh giá thật công bằng, có thủy có
chung. Còn trong chuyến trở lại Trung Quốc năm 1965 - 1966
thì... điều này tôi sẽ có dịp nói đến trong các phần sau .
Trong năm cuối cùng tôi ở Trung Quốc, người ta đã phát
động hai phong trào có quy mô toàn quốc:
Thứ nhất là phong trào “Toàn dân luyện thép”. Người ta tính
toán thế nào mà dự định đến năm X..., dựa vào phong trào toàn
dân luyện thép, Trung Quốc sẽ vượt Mỹ về sản lượng thép tính
theo bình quân đầu người. Khắp đất nước Trung Quốc, thôn
nào xã nào cũng có lò luyện thép, ban đêm đứng trên lầu cao
của Nhà trường nhìn ra bốn chung quanh thấy không biết bao
nhiêu là những đám lửa đỏ rực của những lò thép đang luyện.
Có một lần chúng tôi đi tham quan một hợp tác xã, trên đường
về thì trời đã tối, vừa đói lại vừa mệt bỗng nghe phía trước có
tiếng trống và phèn la đánh dồn dập, nghĩ bụng sao họ lại quá
nhiệt tình với Việt Nam đến thế, trên đường về mà còn kèn
trống tiễn đưa. Đến nơi té ra là người dân trong công xã đang
cổ vũ thi đua đào đất đắp lò luyện thép, vừa đào vừa hò dô theo
kiểu cách của họ để động viên khí thế. Thế nhưng phong trào
đó cuối cùng đã thất bại, bởi thép luyện ra từ các lò thủ công
như thế thì làm sao đạt được chất lượng để có thể sử dụng trong
các công trình xây dựng, do đó đã lãng phí biết bao nhiêu công
sức và nguyên nhiên liệu.
Thứ hai là phong trào “Toàn dân diệt chim se sẻ”, cũng
được phát động trên toàn quốc bởi người ta tính toán rằng con
chim sẻ tuy nhỏ nhưng nếu tính gộp trên cả nước thì mỗi năm
loài chim này đã ăn tốn biết bao nhiêu là lương thực. Lúc đó
người ta thi nhau đứng trên các nóc nhà, hoặc trèo lên các cây