Page 381 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 381
380 Khi Tổ quốc gọi
yên tâm. Anh được giao nhiệm vụ làm Trưởng đoàn, kiêm Bí
thư Đảng ủy Đoàn K43, với quân số là chín mươi sáu người,
đều là những cán bộ có trình độ trung, sơ cấp.
Cũng theo anh kể lại thì từ Bắc vào Nam các anh phải đi bộ
trèo đèo, leo núi mất bảy mươi lăm ngày với quãng đường dài
trên 1.200 cây số, ngày đi đêm nghỉ theo từng chặng giao liên
trên đường Trường Sơn, bắt dầu từ làng “Ho” của tỉnh Quảng
Bình. Trên đường hành quân, chỗ dừng chân thường được chọn
bên bờ suối để có nước nấu ăn tắm rửa, đồng thời cũng có thể
thả câu giăng lưới bắt cá cải thiện. Do trước khi đi, bằng kinh
nghiệm sống ở đất miền Tây Nam bộ trong thời kháng chiến
chống Pháp, cộng với tính tháo vác sẵn có nên anh đã cụ bị từ
lưỡi câu, lưới bén để bắt cá, cho đến cả ná thun để bắn chim dọc
đường, vì thế mà nhiều lúc bữa ăn cũng có thêm chút ít chất
thịt, cá tươi ngoài số thực phẩm khô mang theo.
Khi Đoàn đi đến cuối Khu 6, đứng trên cao nguyên nhìn
xuống thấy một cánh đồng rộng mênh mông bằng phẳng, ở
giữa có một hòn núi xanh nhô lên là núi Bà Đen, các anh em
trong Đoàn đều không kìm được nước mắt, la lớn: “Tới Nam
bộ rồi tụi bây ơi!”. Bản thân anh thấy nghèn nghẹn trong cổ
vì quá mừng, bèn lục trong ba lô ra lấy một gói thuốc Điện
Biên đã được bí mật giấu kỹ trong suốt thời gian đi đường,
chia cho những anh ghiền mỗi người nửa điếu hút ăn mừng!
Anh nghĩ bụng: “Nếu có ai bảo trở ra Hà Nội sẽ thưởng cho
hai ký vàng anh cũng không đi, bởi vì thử sức một chuyến đã
là quá đủ rồi.”
Sau khi về tới Trung ương Cục tình cờ nghe số anh em về
trước nói là người ta dự định giữ anh ở lại làm cán bộ nghiên cứu
cho Ban Kinh tài R, anh rất lo. Lại một lần nữa phải “chạy chọt”,
xin được trở về quê hương là Khu 8, với lý do là để có điều kiện