Page 379 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 379
378 Khi Tổ quốc gọi
...Khi cơ quan phải dời sang đất bạn Campuchia lúc Mỹ -
ngụy mở cuộc càn lớn phong tỏa lộ 7. Hội Văn nghệ Giải
phóng chúng tôi đóng ở một khu rừng già gần trị trấn Đầm
Be thuộc tỉnh Kampong Cham. Vào một chiều nọ, anh Ba
Thanh Nha bỗng lên cơn sốt. Qua hôm sau, anh càng bị sốt
cao hơn. Thấy tình hình không ổn, chúng tôi bàn đưa anh
sang Quân y viện K.23 đóng gần đó. Ban đầu anh không
chịu, còn cười nói không sao. Nhưng thấy hiện tượng sốt nơi
anh có cái gì hơi lạ, nhất là đối với một người trước nay hầu
như chưa bị sốt như anh, thì theo kinh nghiệm của nhiều
anh em là cần phải thận trọng hơn cả đối với người thường
hay bị sốt. Sau cùng chúng tôi quyết định đưa anh đi. Vợ
tôi sang nhà anh, lấy ba lô thu xếp đồ đạc cho anh. Đưa
anh sang Quân y viện, chúng tôi cứ nghĩ rằng chỉ năm, bảy
ngày sau là anh được cắt cơn sốt, rồi trở lại cơ quan. Nào
ngờ, anh Ba Thanh Nha không bao giờ còn trở về gia đình
Hội Văn nghệ Giải phóng chúng tôi nữa. Khi đưa anh sang
Quân y viện, những ngày đầu bác sĩ đã cắt cơn sốt được cho
anh. Một ngày nọ, bên quân y báo cho chúng tôi sang đón
anh về. Anh em sửa soạn đi đón anh. Nghe tin, chúng tôi
đã lấy làm mừng. Không ngờ ngay hôm đó, anh đột ngột
sốt trở lại và lần này là sốt ác tính. Anh đã không qua khỏi.
Tính từ ngày anh rời khỏi cơ quan cho đến ngày anh mất
chỉ trên mười hôm. Anh Ba Thanh Nha mất, Hội Văn nghệ
Giải phóng chịu một tổn thất lớn, ngành sân khấu mất một
nghệ sĩ đầu ngành.
Quân y viện K.23 đã chôn cất anh ở một ven rừng cạnh
đó. Ít lâu sau, anh Bảy Phong là em ruột anh từ khu Trung
Nam bộ lên viếng mộ anh. Sau ngày giải phóng, trong những
chuyến đi trở về tìm hài cốt các anh chị đã hy sinh, anh em
chúng tôi không thể tìm được hài cốt anh, vì nơi đó là khu
vực nằm bên đất Campuchia, dưới sự kiểm soát của Khmer