Page 383 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 383
382 Khi Tổ quốc gọi
Trong một lần anh đi lên bệnh viện R để khám và điều trị
sỏi thận, có một đồng chí bảo vệ cùng đi, khi gần tới chợ Xóm
Giữa thì bất ngờ gặp hai tên lính Khmer mang một khẩu B40
tới hỏi giấy, xem xong nó nhét giấy giới thiệu vào túi áo và bảo:
“Phải lên huyện giải quyết”, còn tên kia tới rờ rờ nắn nắn chiếc
ba lô. Nhìn thấy những cử chỉ đó anh đâm lo vì lâu nay chúng
thường bắn giết cán bộ Việt Nam khi thấy có mang súng ngắn,
radio, hoặc máy ảnh. May thay lúc đó có mấy chục anh em bộ
đội chủ lực miền Bắc đến, anh đến nói nhỏ với họ: “Tụi này
đang bắt giữ tôi, nếu anh em bỏ đi, tụi nó sẽ giết chúng tôi!”.
Anh em bộ đội nghe vậy đến đứng vòng quanh hai tên này, có
anh còn rút thuốc thơm “ARA” ra mời chúng hút và yêu cầu thả
các anh ra. Hai tên lính Khmer thấy khó bề thực hiện ý đồ nên
đành móc túi lấy giấy giới thiệu trả lại rồi khoát tay cho đi. Thật
là may, nếu không có anh em bộ đội thì chết là cái chắc, bởi một
khi chúng đã quyết dẫn lên huyện, thì hoặc là đi dọc đường,
hoặc là đến một trạm gác nào đó, sẽ ra tay hạ sát để cướp đồ đạc
như chúng thường làm lâu nay.
Sau khi từ Campuchia trở về Việt Nam, anh thường xuống
chiến trường và cũng cả chục lần suýt chết: có trận bị B52 ném
bom rải thảm; có trận bị gián điệp chỉ điểm máy bay ném bom
vào cơ quan; có trận vô tư chèo xuồng thẳng vào nơi địch đang
đóng quân, may nhờ có một ông già đang bơi xuồng ngược
chiều thông báo nên quày trở lại, không sa vào vòng vây của
địch; có trận nhờ trâu cứu khi bị trực thăng phát hiện, chui vào
cây rơm, lấy thân trâu làm vật che khuất; có trận đang đi xuồng
bị L19 phát hiện, nhờ chị giao liên nhanh trí tăng tốc chui thẳng
vào một lùm cây bít bùng toàn dây tơ hồng; có trận vì nghe
tiếng súng carbine nổ từ xa mà không bơi qua bên kia sông nơi
địch vừa đổ quân bằng trực thăng, v.v...