Page 485 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 485
484 Khi Tổ quốc gọi
hẹn hai ngày sau sẽ bố trí xe chở tôi đến trại tù binh để thăm
nó. Thế nhưng kế hoạch đó bị hủy, bởi người ta nói với tôi
rằng sau khi Hiệp định được ký kết nó sẽ được trả về dưới
dạng trao đổi tù binh, và ngại rằng khi tôi vào hoạt động bí
mật trong Sài Gòn nếu đụng mặt nó thì sẽ lộ hết.
Rồi một ngày nọ có một người đến đơn vị tìm gặp tôi, hỏi
ra thì được biết đó là người bên Cục Tình báo thuộc Bộ Tổng
tham mưu đến tiếp nhận tôi. Bắt đầu từ đó tôi không còn thuộc
biên chế của đơn vị cũ nữa, nhưng cũng không đến làm việc
tại cơ quan Cục Tình báo, chỉ khi nào có việc cần liên hệ thì
họ đến thẳng nhà tôi ở 62 Hàng Bột qua một người duy nhất.
Theo nguyên tắc hoạt động bí mật, họ yêu cầu tôi phải mang
tên họ mới. Tôi nói với họ là tôi vẫn lấy họ Nguyễn, và tên mới
là Hồng Lê, tức là đảo ngược tên Lê Hồng của vợ tôi. Họ thấy
cách lấy tên đó cũng có lý nên đồng ý. Họ bố trí một căn phòng
riêng biệt trong khu tập thể Nam Đồng để tiến hành việc huấn
luyện các phương thức hoạt động bí mật, và lúc nào thì cũng
chỉ có một thầy một trò. Môn học đầu tiên là tập nghe tín hiệu
mật mã bằng chiếc radio bán dẫn, mục đích là để sau này tiếp
nhận các mệnh lệnh phát đi từ trung tâm chỉ huy tình báo qua
một tần số nhất định trên radio. Tuy cách này có nhược điểm
là chỉ liên lạc được một chiều nhưng có thể đảm bảo hoàn toàn
bí mật, bởi kẻ địch không thể dò biết ai là người trực tiếp tiếp
nhận mệnh lệnh đó. Qua hơn một tháng huấn luyện thì khả
năng nghe tín hiệu mật mã của tôi đã khá thuần thục, một kết
quả vượt mong đợi. Xen kẽ là những bài học về viết thư bằng
mực hóa học và các phương thức tổ chức tình báo đơn tuyến.
Đang học ngon trớn bỗng có đại diện của Cục Tình báo
đến bảo tôi viết quyết tâm thư. Tôi thật sự bất ngờ và lạ lùng về