Page 511 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 511
510 Khi Tổ quốc gọi
Sài Gòn một ngày hành động. Đúng ra là đã hành động từ
mấy ngày nay. Không phải chỉ là hoan hô, reo mừng, tiếp
đón như đôi ngày lịch sử trước đây. Ngày 30-1-1789, ngày
Tết Kỷ Dậu, nhân dân kinh thành Thăng Long đã đổ ra
đường mừng vui, tự hào, tin tưởng, nghênh đón đoàn quân
chiến thắng của anh hùng dân tộc Nguyễn Huệ tiến vào giải
phóng Thủ đô. Nhà thơ Ngô Ngọc Du đã tả không khí tưng
bừng ngày chiến thắng năm ấy:
Mây tạnh, mù tan, trời lại sáng
Đầy thành già trẻ, mặt như hoa.
Ngày nay, ở thành phố Sài Gòn, một thành phố lớn nhất
cả nước, một thành phố đã chiến đấu từ nhiều năm nay
dưới sự lãnh đạo của Đảng, không khí tưng bừng cũng
giống như vậy. Nhưng còn hơn như vậy, một không khí sục
sôi nổi dậy hào hùng mà mỗi người có góp phần mình vào
chiến công hiển hách giữ cho thành phố thân yêu nguyên
vẹn, cho nhân dân hạnh phúc trọn lành.
Sinh hoạt bình thường ở Sài Gòn có gì khác, trước và sau 11
giờ 30 phút ngày 30-4? Khác là trước thì súng đạn nổ vang,
nhà nhà lo lắng, người người hành động. Còn sau đó thì
cờ xí phấp phới bay, phố phường bỗng trở thành ngày hội.
Đông chật khắp nẻo nhưng trật tự vui tươi. Điện nước, mọi
nhà vẫn đầy đủ, dòng đời không ngừng một phút. Có cuộc
chiến tranh nào kết thúc ở một thành phố cỡ ba triệu rưỡi
dân như vậy không? Hay đây là một kỳ công lịch sử hiếm có.
Kỳ công đó chính là trí tuệ lãnh đạo của Đảng ta: Kết hợp
tấn công và nổi dậy, nổi dậy và tấn công, kết hợp đánh từ
ngoài vào và đánh từ trong ra. Khác đi thì trạng thái không
như vậy được... Thật là một cuộc chuyển tiếp vô cùng đẹp
đẽ từ một chế độ qua một chế độ. Không một đổ vỡ nặng nề