Page 512 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 512
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 511
nào. Không một cuộc trả thù hèn mọn, không một cuộc nổi
loạn nào. Chỉ có cách mạng chân chính, chiến tranh nhân
dân thật sự, toàn dân phục tùng nghĩa lớn của Đảng ta thì
mới được như vậy. Lực lượng Vũ trang Nhân dân ta, Nhân
dân Thành phố Hồ Chí Minh anh hùng xứng đáng được
khen ngợi vì chiến công rực rỡ...
Đã bao nhiêu năm rồi, nhớ lại câu chuyện hào hùng ngày
30-4-1975 mà trong lòng vẫn cảm nhận một niềm vui tràn
ngập, dễ gì được có mặt trong một ngày trọng đại như thế của
đất nước. Thế nhưng từng có bao nhiêu lần nhớ lại chuyện cũ,
đặc biệt là những lần xem TV nhìn thấy những thuyền nhân
châu Phi di cư hết đợt này đến đợt khác, rời bỏ quê hương trên
những chiếc tàu lặc lè chở người luôn chực chờ bị nhấn chìm
bởi sóng to gió lớn, với cuộc sống cực kỳ khốn đốn khi mới đặt
chân lên những khu định cư xứ người, là một lần tôi lại xốn
xang nhớ tới câu chuyện đồng bào ta bỏ nước ra đi khi xưa.
Đành rằng còn có vô vàn khó khăn sau mấy mươi năm chiến
tranh tàn phá, những âm mưu lôi kéo, kích động của các thế
lực thù địch trong và ngoài nước, kể cả chính sách cấm vận độc
ác của Mỹ, nhưng nếu không có những sai lầm trong lãnh đạo
kinh tế và xã hội một thời gian dài sau giải phóng, chắc chắn sẽ
ít đi trong con số hằng ngàn hằng vạn đồng bào, những người
từng hồ hởi phấn khởi trong ngày Sài Gòn mới giải phóng trên
đây, trong đó có cả người thân của các chiến sĩ trong đoàn quân
chiến thắng, lại bất chấp hiểm nguy vượt qua biển cả bằng bất
cứ phương tiện nào có được, rời bỏ quê hương bất chấp mọi
điều cấm cản để chạy ra nước ngoài trú ngụ. Và không ít người
đã phải bỏ xác ngoài biển khơi!