Page 545 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 545
544 Khi Tổ quốc gọi
Năm 1978, các tỉnh miền Trung Nam bộ đều bị trận lụt lớn
hiếm thấy. Chợ Cao Lãnh nước ngập quá lưng quần, tắc ráng
chạy thoải mái trên các đường phố. Cơ quan Văn phòng Huyện
ủy cũng bị ngập, đến nơi thấy Bí thư Huyện ủy Hồng Nhân
đang ngồi chồm hổm trên cái ghế đẩu ngập trong nước giống y
như khỉ dòm nhà. Vào vùng sâu thấy nước trắng đồng, nhà cửa
ngập đến mái, chó cũng trèo lên nóc nhà mà ngồi.
Năm ấy, các tỉnh Trung Nam bộ mất mùa nặng, cán bộ và
nhân dân đều thiếu đói phải ăn độn củ mì hoặc bo bo. Lúc đó
ông Võ Văn Kiệt triệu tập chủ tịch và bí thư các tỉnh về họp ở Cà
Mau, tỉnh năm đó trúng mùa. Trong cuộc họp, trước mặt ông
Bảy Máy là Bộ trưởng Bộ Lương thực ông tuyên bố: “Trước tình
hình thiếu đói của các tỉnh miền Trung, tôi đồng ý để các đồng
chí tự điều hòa lương thực với nhau, và tôi chịu trách nhiệm
trước Trung ương về việc này”. Được dự cuộc họp hôm ấy tôi
thật bất ngờ thấy một đồng chí vì quyền lợi của nhân dân, dám
làm và dám chịu tránh nhiệm trước một việc “động trời”, bởi lúc
ấy quản lý lương thực rất nghiêm, chưa có lệnh của Trung ương
thì không được để một hột lúa ra khỏi tỉnh. Được biết lúc đó
ông vẫn còn là Ủy viên Dự khuyết Bộ Chính trị, tôi nghĩ bụng
nếu ông này ham ngoi lên chức ủy viên chính thức thì đố có
dám làm như thế, nên rất mến phục ông. Và sau này khi tôi về
làm việc dưới quyền của ông tại Thành phố Hồ Chí Minh, một
lần nữa tôi lại thấy ông luôn quan tâm đến đời sống và sản xuất
của nhân dân các tỉnh của Đồng Tháp Mười khi ông lại triệu
tập chủ tịch và bí thư các tỉnh lên bàn việc quy hoạch và khai
thác vùng đất phì nhiêu rộng lớn này.
Sau ngày đất nước Campuchia vừa được giải phóng khỏi
nạn diệt chủng, tôi được cử đi trong đoàn của Ủy ban Nhân dân
Tỉnh Đồng Tháp lên thăm tỉnh Preyveng kết nghĩa.