Page 547 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 547
546 Khi Tổ quốc gọi
Tỉnh Đồng Tháp là nơi có rất nhiều loại chim, cu, cò,
cưỡng... những loài mà tôi đã mê săn bắt từ hồi còn bé. Khi còn
ở miền Bắc chim chóc ít hơn nhưng tôi từng mê khẩu súng hơi
mà tìm không ra, trở về Đồng Tháp thì càng ham muốn hơn
bởi lúc nào cũng bị lũ chim chóc khiêu khích. Tôi nghĩ hay là
tìm cách làm một khẩu súng hơi xem sao? Có thể ăn cắp mẫu
khẩu Haenel Đức của anh Bảy Noãn nhưng bí ở chỗ không
cách nào làm được cái nòng. Một hôm về Vĩnh Long gặp Hai
Đằng là anh chồng con Mười Nhụỵ cho biết ở Mỹ ngoài loại
súng cỡ 4,5mm còn có loại bắn đạn 5,56 mm, càng mạnh đạn
hơn. Tôi chực nhớ súng M-16 của Mỹ cũng cùng cỡ đạn sao
không lấy đó mà làm. Thế là tôi cậy cục gần nửa năm trời theo
cách người ta làm súng ở Cục Quân giới, sau đó còn đem lên
Lục quân Công xưởng nhờ hun đen nên hoàn toàn giống một
khẩu súng ngoại, mà uy lực còn mạnh hơn nhiều. Tôi đánh dấu
VN-1 để xác định đây là khẩu súng hơi đầu tiên sản xuất ở Việt
Nam. Tôi rất khoái chí khi thấy không ai tin rằng đây là hàng
“made in Việt Nam” và cứ một mực cho rằng đó là súng ngoại
nhập. Với khẩu súng hơi này, có một đêm tôi cùng anh bạn
đã góp phần “tàn sát” 238 con cu ngói trong một vườn xoài ở
huyện Vũng Liêm, mang cả hai bao đầy về đổ ra một đống giữa
nhà, nhổ lông mệt nghỉ. Đó là một “chiến tích” hiếm có, nhưng
thuở đó chưa có cái vụ bảo vệ môi trường môi sinh nên chẳng
bị ai rầy rà! Nhưng lại có một chuyện vui. Số là mấy hôm sau
ăn quen chúng tôi lại xách súng đến bắn thì gặp ông chủ vườn,
ông hỏi chúng tôi lần trước bắn được bao nhiêu con. Nói thật
thì sợ ông nóng ruột tiếc của nên đành nói dối: “Súng ống chán
quá bác ơi, bắn cả đêm mà chỉ được có mười mấy con!”. Nghe
xong ông thủng thỉnh đáp lại: “Ừa, thì bữa đó mấy chú bắn rớt