Page 542 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 542
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 541
trang thì anh thường bảo là ông viết
bao nhiêu thì tôi đọc bấy nhiêu, điều
này tôi rất thích bởi không bao giờ bị
gò bó khó diễn đạt hết ý tứ. Dĩ nhiên để
có được sự tin cậy thì bản thân tôi cũng
phải cố gắng làm giàu về kiến thức và
trau dồi cách hành văn. Cũng nhờ quá
trình làm việc ở Đồng Tháp mà sau này
khi về làm việc ở Văn phòng Thành ủy
Nguyễn Xuân Trường
Nguyên Chủ tịch UBND Thành phố Hồ Chí Minh, việc viết lách
Tỉnh Đồng Tháp
tổng hợp làm báo cáo chuyên đề hoặc
định kỳ cho Cấp ủy chưa lần nào bị “phá sản”.
Tôi cũng đã nhiều lần tháp tùng để phục vụ Chủ tịch Tỉnh
trong các chuyến đi công tác xuống huyện, xuống xã, và những
chuyến đi như thế đã giúp tôi nắm bắt thực tế ở cơ sở, từ đó
tổng hợp, đúc kết tình hình, phục vụ công tác chỉ đạo của Ủy
ban Nhân dân Tỉnh. Có một chuyến công tác rất thú vị khiến
tôi nhớ mãi, đó là chuyến đi sâu vào vùng rốn Đồng Tháp Mười
điều tra thực địa, phục vụ cho công tác quy hoạch phát triển
nông nghiệp của Tỉnh.
Từ Sa Đéc, cả đoàn đi tắc ráng vào tận các vùng sâu. Vì lúc
ấy là mùa nước nổi nên thuyền có thể chạy vào những nơi sâu
nhất của Đồng Tháp Mười, đi qua những cánh đồng sen hoa
nở đỏ rực, những lung hoa súng lá nổi bập bềnh trên mặt nước,
xen kẽ đủ loại bông hoa nho nhỏ nhiều màu nhiều sắc trông
rất vui mắt. Chống xuồng đi vào những lung hoa súng thì nghe
tiếng khua lộp cộp dưới lườn vì liên tục cán lên đám ốc bươu,
ốc lác đang bám bên dưới các lá súng. Nhưng cũng không ai
thiết vớt lên luộc ăn bởi cá tôm thì vô số, sá gì các loại “bần hàn”