Page 34 - nam bo xua va nay
P. 34
V ào vùng đất, người đi khai hoang gặp những thuận lợi rất cơ
bản như khí hậu điều hòa, quanh năm không có bão lụt, mặt
đất bằng phẳng với những sông rạch chằng chịt mang lại cá
tôm, nước tưới phù sa màu mỡ và thuận tiện cho việc giao lưu... Tuy
nhiên, cũng trong buổi đàu, cư dân gặp không ít khó khăn: rừng rậm
hoang hiểm, ác thú đầy rẫy, một số nơi bị nhiễm mặn, nhiễm phèn...
Thế nhưng, bằng sức lao động quả cảm cần cù, sáng tạo, cuộc sống
của cư dân người Việt ở Mỹ Tho lần hồi đi vào ổn định, “việc mở
mang ruộng đất, trồng tỉa hoa lợi tựu trung đều có giềng mối” (theo
Trịnh Hoài Đức - Gia Định thành thông chí - GĐTTC)
Đầu năm 1679, Mỹ Tho lại tiếp nhận thêm một số di dân mới.
Đó là một nhóm người Hoa, do Dương Ngạn Địch chỉ huy, chống
đối nhà Thanh - một Vương triều ngoại tộc thống trị Trung Hoa -
chạy sang Phú Xuân - Đàng Trong, và được chúa Nguyễn cử tướng
dãn vào định cư ở Mỹ Tho. Điều này thể hiện tấm lòng nhân đạo,
hào hiệp của nhân dân ta trong việc cưu mang, giúp đỡ dân tộc láng
giềng khi họ gặp hoạn nạn. Và cũng phản ánh biện pháp khôn khéo
của chúa Nguyễn: vừa giữ được mối quan Hệ ngoại giao với nhà
Thanh vừa không làm người Hoa bất mãn, và đặc biệt, sử dụng
những người Hoa này như một lực lượng khẩn hoang ở vùng đất
mới - mà lúc bấy giờ, đang thiếu nhân công trầm trọng.
Tại Mỹ Tho, nhóm người Hoa này chủ yếu làm nghề buôn
bán, và cùng với người Việt chiếm đa số chung sức đồng lòng xây
dựng và phát triển quê hương mới. Cho đến khoảng cuối thế kỷ
XVII, Mỹ Tho trở thành một trong những trung tâm thương mãi lớn
nhất ở toàn Nam bộ hồi đó, với "chợphố lớn Mỹ Tho, có nhà ngói
cột chạm, đình cao, chùa rộng, ghe thuyền ở các ngả sông biển đến
dậu dỏng đúc, làm thành một chốn đại đô hội, rất phồn hoa, huyên
38