Page 90 - nam bo xua va nay
P. 90

Sách Đại Nam nhất thống chí cũng mô tả đại lược như vậy và
                      có ghi thêm  “trước gọi là sông Ba Rạch,  từ Hậu Giang chia ra”. Sủ
                      cũ còn cho biết, Tam Khê là một con rạch tự nhiên, rất cần thiết cho
                      sự đi lại, nhưng đã bị khô cạn không sử dụng được, do đó sau khi trấn
                      thủ  Vĩnh Thanh Nguyễn  Văn Thoại  hoàn thành xuất sắc  nhiệm vụ
                      được giao; công trình thủy lợi quan trọng đầu tiên phía tây sông Hậu
                      được khai thông, nhà vua rất hài lòng, nên “cho gọi tên sông là Thụy
                       Hà ( Thoại Hà) để biểu dương công lao”. Lại “thấy bờ đông bắc sông
                       có núi Lấp,  cho đổi tên gọi là  Thoại Sơn để nêu cao  công lao của
                       Nguyên  Văn  Thoại;  Thoại dựng đền thờ thờ thần ở chân núi và lập
                       bia,  khắc hai chữ lớn:  “Thoại Sơn ” (Đại Nam nhất thống chí).

                            Bia đá  được  dựng  lại  triền  núi  4  năm  sau  ngày  hoàn  thành
                       kinh Thoại Hà. Văn bia gồm 634 chữ, do Đốc học thành Gia Định
                       nghĩ thảo, Công  bộ Thiêm sự Đoàn  hầu  theo dõi  việc chạm khắc
                       cho đúng nguyên tắc. Xin trích ra vài đoạn (đã dịch).
                            “Kế từ trời đất mở mang thì núi này lâu đời đã có, nhimg núi
                       được đặt tên thực bắt đầu từ nay.  Huống chi tên núi được vua đặc
                       biệt ban cho, câv có đều tươi, khói mây đổi sắc; đem so với non núi
                       tầm thường thì nó có chỗ khác nhau xa!(lược một đoạn)... Nào ngờ
                       việc đào kinh được vua soi xét, đem tên của lão thần mà đặt cho tên
                       núi. Như thế là núi này tức lão thần mà lão thần tức là núi này; lâu
                       xa vòi vợi, cùng trời đất chẳng tiêu mòn.

                            “Rày về sau, phàm khách thuận dòng mà qua ngang chân núi,
                       chắc  không  ai  không  chỉ  trò  chuyện  trò  lý  thú,  ngưỡng  mộ  nhớ
                       nhung đến công đức cần mẫn của vua kinh lý cõi bờ, và sau nữa bàn
                       tới  duyên  cớ vì  đâu  mà núi  được  ban  tên.  Vinh  thay  cho tên  ấy!
                       Vinh thay cho núi  ấy!  Bởi  lẽ chẳng những vinh riêng cho núi, mà
                       lão thần rất đổi vinh ngộ lạ thường.



                       98
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95