Page 234 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 234
hay oan), tức cộng thêm một bán cung. Hai nốt này
có giá trị cao độ tương đối gần như thế, và di dịch
rất đáng chú ý. Dù lên dây theo năm âm, khi đàn
sẽ biến hóa từ bảy âm trở lên tùy vào yêu cầu bài và
điệu thức.111
Ông thuật lại: “Từ năm 1930 tôi có được một
cây đàn tranh Tàu, dài khoảng 90 cm, mặt đàn cong
tợ như nửa mặt trời, mặt đàn sơn đen. Cây đàn này
do bà Hai Phú đàn, và vì lo tu hành, ít thì giờ đàn,
bà tặng cho tôi. Qua năm 1940 đến 1953 thì tôi
dùng đàn tranh do tiệm đàn Phùng Đinh và Trần
Rắc ở đường Hamelin (Hổ Văn Ngà, nay là Lê Thị
Hồng Gấm) sản xuất. Sang năm 1955 tôi mới làm
cái công việc cải tiến đàn tranh. Thời điểm này tôi
chưa có dịp thấy đàn guzheng (Trung Hoa) và koto
(Nhật Bản). Việc đưa cho tôi có ý nghĩ cải tiến đàn
tranh 16 dây là do tọc mạch tôi mở nắp cây đàn
piano droit Yamaha, nhìn bên trong cây đàn thấy
hàng dây, mặc dù bị étouffoir bọc nỉ nằm trên hãm
thanh, ấy vậy mà nó vẫn vang to. Còn đàn harp thì
tôi chỉ thấy qua ảnh.”
Nhạc sư Vĩnh Bảo từ lâu đã nhận thấy nhạc cụ
dân tộc mang trong chúng một số khuyết điểm cẩn
khắc phục. Âm thanh của đàn piano gây ấn tượng
mạnh, đưa cho ông năm 1955 cải tiến đàn tranh 16
dây ra đàn tranh 17, 19 và 21 dây. Mở đầu là mò
CẢI TIẾN ĐÀN TRANH I 233