Page 68 - tap 2 phan 1
P. 68
ý mình, không chịu bất cứ áp lực nào, nhất là gánh nặng sát hạch
thi cử. Tôi còn được sống trong cái tập thể lúc nào cũng thương
yêu tôi, và còn có thể nói “được cưng” nữa là khác, bởi các anh
đều cao hơn tôi cả về cấp bậc lẫn tuổi đời, và cũng ý thức rằng tôi
là người đang phục vụ và giúp đỡ các anh. Riêng anh Trần Thanh
Từ, là cán bộ cấp Sư đoàn, còn thường xuyên theo dõi giúp đỡ để
xét kết nạp Đảng đối với một quần chúng trẻ như tôi.
Rồi sau này, khi lần lượt được giao đảm trách nhiều công
tác ở nhiều lãnh vực rất khác nhau trong các cơ quan Đảng và
Nhà nước, tôi càng thấy quả là mình đã được cái may trời cho,
bởi nếu cứ theo mãi cái nghiệp tàu bay, tàu bò thì chắc là tôi sẽ
ở chết một chỗ cho đến lúc về hưu, làm sao có được một hành
trình phong phú đa dạng trong cuộc đời mà tôi đã và đang kinh
qua, một cuộc đời ai biết rõ lại không ao ước? Chỉ riêng thời gian
công tác ở Học viện Pháo binh Tuyên Hóa, tôi cũng cảm thấy hài
lòng và đôi chút hãnh diện vì trong số các cán bộ trung, cao cấp
mà tôi từng hỗ trợ trong học tập thì một số anh sau này đã trở
thành các cán bộ cấp cao trong Quân đội nhân dân Việt nam:
anh Phùng Thế Tài làm Phó Tổng Tham mưu trưởng, anh Doãn
Tuế làm Tư lệnh Pháo binh, anh Bùi Đăng Tự làm Phó Tư lệnh
Pháo binh, anh Trần Thanh Từ làm Phó Tư lệnh Hải quân, anh
Nguyễn Quang Bích làm Tư lệnh Sư đoàn Phòng không 361 bảo
vệ bầu trời Thủ đô Hà Nội...
9. Xây dựng tổ ấm
Đối với tôi, lần đầu tiên sắp được ra nước ngoài thì háo hức,
nhưng chỉ qua sáu tháng nửa năm là bắt đầu chán, mà nếu không
vì nhiệm vụ bắt buộc và sự tiến bộ của bản thân thì chắc là tôi đã
xin về nước sớm. Mặc dù mỗi năm đều được về phép một lần, vẫn
322 Nguyễn Long Trảo