Page 106 - hoa đồng
P. 106
lưỡi hái, chiếc nón tai bòo đội hờ trôn đầu, miệng hát nho
nhỏ. Anh bước về phía Huệ, cười nhìn cô:
- Bộ bác Tư biểu đi kiểm tra người cắt lúa hả cô chủ?
Tụi tui cắt kỹ lắm, không bỏ sót đâu.
Huệ lúng túng:
- Đâu có, em đi thăm ruộng, có kiểm tra gì đâu.
Anh cùng các bạn cười xòa trước vẻ lúng túng của cô,
ánh mắt anh đậu trên đôi má bầu bĩnh có đọng giọt mồ hôi
long lanh trong nắng sớm. Huệ nghĩ thầm, thì ra cắt lúa cho
nhà mình, người ta cũng biết mình nữa.Vậy mà cô chẳng
hay biết gì hết. Huệ ngước nhìn, ánh mắt anh như cười,
gương mặt vuông vuông sạm nắng, rắn rỏi.
Có bữa, ngoài bờ sông, anh hát ghẹo: “Hỡi cô giặt áo
bên sông, mùa xuân anh hỏi má hồng có ai?” Cô mắc cỡ
không biết để đâu cho hết trong nhiều giọng cười rộ. Những
lần sau gặp lại, cô trò chuyện với anh nhiều hơn. Mới biết
nhà anh ở tận phía ben kia bờ sông Hậu, đi ghe máy hai
ngày mới tới đây, xa lắm, nơi Huệ chưa có dịp đặt chân đến.
Anh kể, hết năm lớp chín, ba anh biểu nghỉ học theo gia
đình đi cắt lúa ở các cánh đồng Tiền Giang, Hậu Giang,
Đồng Tháp Mười. Rồi ba má lớn tuổi không đi nữa, anh lại
đi cùng anh em bạn. Cuộc sông lênh đênh, cơ cực nhưng
biết được nhiều nơi cũng vui. Có đêm, thả ghe xuôi theo
dòng nước, nằm trên mũi ghe nhìn vầng trăng đi theo mình
suốt dặm dài, phút chôc cũng quên đi những nhọc nhằn của
đời lưu lạc. Huộ buột miệng:
- Vậy chắc anh quen nhiều người lắm, hổng biết nơi nào
là anh thích nhất?
Tuyển tập truyện ngổn tá c giả nữ Đồng Tháp h o a . 1 0 9
đ ố n g