Page 107 - hoa đồng
P. 107
Anh cười cười, liếc Huệ:
- Hồi đó nơi nào cũng thích, bây giờ chắc thích nhứt ở
đây quá. Mỗi năm lên đây lại thấy đổi khác một chút.
Huệ hỏi:
- Không biết mùa lúa tới anh có lên đây nữa không?
- Chưa biết nữa. Biết đâu anh chuyển sang làm công
việc khác. Chẳng lẽ cứ đi hoài? Mà ở đây không biết có ai
nhớ anh hông mà lên? - Anh thăm dò.
' - Ai biết được, biết đâu có cô nào ở đồng bên kia nhớ thì
sao. - Huệ đáp.
- Làm gì có ai bên đó. - Anh cười ý nhị.
Huệ thấy vui vui trong bụng, ở đây có ai nhớ thì anh
cũng đi mất tiêu rồi.
- Anh sẽ trở lại chớ đâu có đi luôn.
- Chắc không? Chắc Huệ nín thở hai giây.
Anh đáp:
- Trở lại nhưng mà anh cũng phải lo làm ăn có vôn liếng
cái đã, sợ người ta chê mình tương lai mờ mịt...
Huệ thở ra, ấp úng:
- Không có đâu, ai mà chê....
Hai người làm thinh, cô bâng khuâng, mười tám năm
nay đây là lần đầu tiên Huệ bắt gặp cảm giác này, giông
như có cái gì đó đang khuấy động trong lòng cô, thoáng vui
buồn, thoáng lo lắng xa xăm. Chỉ còn không bao lâu nữa là
hết mùa. Ai cũng nói là lần lần, máy gặt đập liên hợp sẽ làm
hết, không còn chỗ cho anh em gặt thuê đâu.
] ì 0 h 0 a * Tuyển tập truyện ngổn tác giỏ nữ Đồng Tháp
đổng