Page 108 - hoa đồng
P. 108
Chợt anh cười xòa:
- Nè, coi chừng đám cỏ xung quanh chết hết.
Huệ đỏ bừng đôi má, dừng tay đang day day ngọn cỏ
- Sao anh lại chọc quê em. Anh cầm tay cô, bàn tay ấm
nóng, tim cô đập thình thịch, cô giật tay, chạy nhanh vào
nhà, bỏ lại dáng người ngồi trên bờ đc lộng gió.
*
* *
Khi có nhiều đoàn xuồng ghe đi làm thuê đến đậu dọc
bờ kinh, những túp lều đủ màu sắc dựng lên ở những chỗ đất
bằng phẳng. Bà Tư, má Huệ chép miệng:
- Tới mùa làm ăn của cô Ba bán tạp hóa rồi. Mùa lúa tới
vui mà cũng hơi lộn xộn, người lạ tới, rồi khi đi cũng có
người buồn.
Huệ tròn mắt:
- Người ta đến rồi đi mắc mớ gì có người buồn hả má?
Chị Hồng hàng xóm đang lặt rau với bà Tư cười cười:
- Đúng là con nít. Thì người yêu đi buồn chớ sao? Có chị
còn ôm bầu đi tìm “chồng” mấy tháng trời mới gặp.
- Sao chị biết? Huệ tròn mắt. Bà Tư tiếp:
- Thì cũng có người thiệt lòng, người bay bướm qua
đường, con gái khôn nhờ dại chịu thôi.
Nói thì nghe vậy thôi chớ Huệ thấy xa lạ với mình lắm.
Hồi đó giờ nghe ba má cô trò chuyện với người quen, Huệ
biết, ông Tư cũng từ nơi khác đến làm ăn rồi bén rể ở đây
luôn. Ông ngoại cô ban đầu không chịu, sợ anh này hết mùa
lúa quất ngựa truy phong rồi để khổ cho con ông. Nhưng nói
Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nử Đồng Tháp h o a , 111
đồng