Page 112 - hoa đồng
P. 112
Anh bỏ lửng, Huệ nhìn anh bốì rối.
- Không lẽ anh không trở lại?
- Huệ có đợi anh khổng? Anh nhìn cổ chờ đợi.
- Tới chừng nào?
- Anh chưa biết, bác Tư nói ở đây chắc năm tới không
cần thợ nữa, có máy cắt nhiều rồi. Anh tìm việc làm rồi sẽ
tìm cm.
- Làm sao em liên lạc với anh?
Anh chua xót:
- Bây giờ anh chỉ xài chung sô" của bạn anh, cũng bất
tiộn. Đi làm mướn đâu có nhiều tiền mà xài sang, còn lo cha
mẹ với hai đứa om đi học nữa. Khi ổn định rồi anh tìm em.
Huệ hỏi nhỏ:
- Có khi nào anh quên em không?
Anh lặng yen nhìn cô, ánh mắt chân thành. Một nụ hôn
nhẹ nhàng lướt trôn má cô, âm ấm, bàn tay anh vẫn nóng
hôi hổi, hơi ram ráp, nhưng đây tin cậy.
*
* *
Cô đã chờ anh hết sáu bảy mùa lúa. Chỉ có tiêng máy
gặt đập lien hợp chạy ầm ầm trôn đồng. Nỗi buồn cũng dần
lắng dịu. Mây đứa bạn hàng xóm của cô đã rời quê đi làm
ăn xa, lúc về trông khác lắm, đẹp hơn, cứng cỏi hơn và đôi
mắt đầy lo toan. Cũng có người khó sống tha phương trở về
quẽ làm thuê. Lắm lúc, cô muôn đi, nhưng rồi lại chần chừ,
ở lại đây, chờ anh vài mùa lúa nữa.
Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nử Đồng Tháp h o a . 1 1 5
đồng