Page 116 - hoa đồng
P. 116
THU PHƯƠNG
Ung thư
Bà già nằm võng đưa toòng teng xem tivi, lầm bầm
chửi, tiếng chửi lúc nhỏ khi lớn, có khi đổi chiều từ chửi
sang xuýt xoa tiếc nuôi, hay lằn nhằn bực bội... theo nhịp
võng đưa và theo tình tiết trong phim. Trang đang nấu cơm
trong bếp chạy vội ra, hỏi: Gì đó má? Ai kiếm hả? Bà già
cười khì khì: “Đâu có”. Trang cụt hứng: “Vậy chớ rõ ràng
con nghe má kêu mà, vậy má nói chuyện với ai?” Bà già
tiếp tục khoe hai hàm răng xêu xáo: “Tao tức cái con X
trong phim kia kìa, ngu quá trời, đã biết thằng chồng mắc
dịch lừa nó mà nói gì cũng tin”. Trang vỡ lẽ: “coi phim Hàn
Quốc mà làm như có thiệt ở ngoài đời, cứ chửi hoài, làm
người ta tưởng gì... Chết cha, coi chừng nồi cá kho khét”.
Trang chạy vô bếp, bà già vẫn dán mắt vào màn hình
tivi và bày ra đó đầy đủ cung bậc cảm xúc theo phim. Trang
đi ra đi vô nhìn mắc cười “khán giả gì nhập tâm dữ trời! ”.
Lát sau, nghe đằng trước có tiếng gì rơi mạnh, hình như cái
ly uống nước, bà già sụt sịt khóc, Trang lại hoảng hồn ba
chân bôn cẳng chạy ra, lần này chắc má bị gì thiệt rồi. Bà
già vẫn ngồi võng, cái ly uống nước lật ngang còn đó. Tay
bà quẹt nước mắt than: “Con X nó bị ung thư rồi. Ưng thư dạ
dày. Thằng chồng chưa hay. Thằng bồ cũ thì biết, lo cho nó
hết sức vậy đó. Người ta tốt vậy mà hổng chịu, còn lưu
luyến thằng quỷ lừa đảo kia ”. “Lừa dối chớ lừa đảo gì má ”.
Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp h o a , 1 1 9
đồng