Page 35 - hoa đồng
P. 35
Tôi tốt nghiệp ra trường, cũng muôn ra đi làm giàu nơi
đất lạ. Có một việc làm tốt ở thành phô" và tôi đã phỏng vân
xong. Tôi định về nhà chơi vài bữa rồi đi. Tối hôm đó tôi qua
nhà thím Hai chơi với tụi nhỏ. Ông Ba Trái đang ngồi đờn
bôn nhà, ông hát điộu LƯU thủy hành vân, giọng ông sao mà
buồn da diết, y như thằng Đơ hát hồi đám cưới con Châm.
Sương trắng nhuộm rừng phong vấn vương, đưa tiễn em lên
đường, Nam Sơn đây chốn chia tay phản hồi gia trung, hoa lá
hay rơi rụng theo dòng... Tôi đâu có chia tay ai để về nhà, tôi
sắp xa nhà kia mà, vậy mà sao tôi buồn quá.
Tôi ra chợ thăm con Chấm. Nó mập ú ù u, có ba đứa con
rồi. Nó đổ chồng coi tiệm, còn nó dẫn tôi vồ nhà. Chồng nó
coi bộ cũng hiền. Nó khoe tôi hàng chục đôi bông tai đủ
kiểu. Tôi mới nhớ hồi xưa nó ngồi hàng giờ ngắm nghía
những đôi bông của chị Lộc bcn nhà bác Tư. Bây giờ mọi
việc dường như tạm ổn với nó.
Những ước mơ thời con gái giờ đã thực hiện xong, nó
cười một nụ cười mãn nguyện. Chuyện thằng Đơ giờ coi như
không có và chưa bao giờ xảy ra trong ký ức của nó. Người
ta có thể quên quá khứ mau vậy sao? Tôi lặng nhìn nó yên
âm hạnh phúc mà không báo cho nó biết là thằng Đơ vừa bị
tai nạn lao động ngoài công trường xây dựng.
Bao đứa trẻ ngày xưa giờ thành người lớn và đi tới xứ
người lập nghiệp. Ai nghèo, ai giàu, ai nôn danh ncn phận?
Tôi không biết, có điều là sao tôi nghe trong lòng nhớ tiếc.
Xóm rạch giờ mọc lên nhiều nhiều ngôi nhà mới. Nhà thím
Hai mới xây khang trang, lót gạch Đồng Tâm láng coóng.
Thím Hai cũng không còn qua nhà tôi bắt chí cho tụi nhỏ.
38 h o a . Tuyển tập truyện ngổn tác già nữ Đồng Tháp
đồng