Page 39 - hoa đồng
P. 39
đang ngồi ở bàn khám. Tôi nhìn bảng tên, Kim Duyên, tên
cũng đẹp nữa. Sau khi khám cho thằng Chánh, cô còn cầm
cả bọc kẹo sô cô la cho nó, làm thằng nhỏ cứ lấm la lấm lét
dòm tôi, nó muôn lấy mà sợ bị rầy, tội nghiệp, nó cũng lâm
vào cảnh khó xử! Y sĩ Tuyết khều tôi Chị thăm vòng luôn đi,
sẵn cỏ bác sĩ dưới tỉnh về... Tôi lắc đầu, thôi để bữa khác.
Tôi dòm quanh, mà Hòa đi đâu rồi hổng biết? Tuyết bồng
thằng Chánh cho tôi, chị tranh thủ đi, hổm rày đi lạng cỏ
ngâm mình dưới nước biết có sao hông đó... Tôi ngẫm nghĩ,
thôi thì...dù sao tôi cũng tới đây rồi. Trả thằng Chánh cho
tôi, Tuyết nói nhỏ Chị đỏ là bồ anh Hòa đỏ chị ỉ Tôi ngoái
nhìn Duyên lần nữa, cô hiền và đáng yêu biết bao!
Buổi trưa, thằng Chánh đang ngủ, tôi đang cho heo ăn
thì Hòa và Duyên tới. Tôi ngại ngùng dòm căn nhà nhỏ xíu
của mình, không có gì để đãi khách hết. Duyên rất tự nhicn:
Chị ở nhà có một mình hả? Tôi ngập ngừng: ừ, ảnh vô đồng
mấy bữa nữa mới về. Hòa nhẹ nhàng lấy ra một túi ni lông
đen: Lâu quá anh mới về, sẵn ghé thăm hai vợ chồng và có
chút quà cho sắp nhỏ. Không đợi tôi trả lời, anh quay qua
Duyen, đây là Lan mà anh thường nhắc với em. Còn Duyên
là bạn cùng lớp của anh ở cần Thơ, bạn đồng nghiệp và sắp
sửa là bạn đời của anh. Tôi lặng ngó anh và Duyên, thật lâu
mới gặp lại anh, anh không tự nhiên chút nào, lại ngó quanh
nhà nữa, Hữu đi làm lúa hả?, anh hỏi trổng không, Mới đi
hồi sáng, tôi cũng trả lời trổng không. Chẳng ai nói thêm
câu nào nữa, thật tình thì cả ba người có mối quan tâm
chung nào đâu mà nói nhiều. Thằng Chánh thức dậy, nó
làm quen với anh rất nhanh. Duyên nói muốn coi ruộng;, tôi
dẫn cô ra ngoài, Duyên ngó cây bằng lăng thật lâu... Ớ khu
hai dưới trường có nhiều bằng lăng lắm, tới mùa nở tím một
42 hoa x Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp
đống