Page 40 - hoa đồng
P. 40
góc trời. Tôi làm thinh, vì cũng hông biết nói gì, Duycn với
tay hái một chùm bằng lăng. Anh Hòa luôn thích loại bông
này, ảnh hay ca bài Hoa tím bằng lăng, ai nghe cũng thích.
Tôi cười, Duyên cũng thích hả? Duyên cũng cười. Tôi chưa
bao giờ được tới trường của anh và Duyên, tôi không biết ở
đó người ta có thể ca vọng cổ và tán thưởng nhau ra sao.
Nhất định tôi sẽ dành dụm để sau này con tôi có thể học đại
học Cần Thơ như anh và Duyên, tôi sẽ biểu nó thay tôi
ngắm những bông bằng lăng ở đó rồi về tả lại cho tôi, coi
chúng có đẹp như những bông hoa đồng nội ở đây hay
không. Vài bữa nữa chị nhớ ghé chỗ Tuyết đổi vòng mới
nghen! Trước khi về Duyên còn dặn tôi như vậy.
Chồng tôi về sớm hơn dự định, tại lo thằng nhỏ bộnh.
Tôi kể chuyện Hòa về ghc thăm, anh mỉm cười, Phải có anh
ở nhà nhậu với nó một trận, ừ, phải như ngày thường tôi đã
cằn nhằn anh cái tội ham nhậu. Bữa nay tôi làm thinh ngồi
vá áo cho anh. Anh đưa thằng Chánh trôn võng và ca ngcu
ngao “Chẳng thương cái cổ, cái cổ em có hột xoàn, thương
em mà áo vá đẹp, vá quàng là anh thương...” Tôi lẩm bẩm,
Kì cục ỉ , rồi mỉm cười một mình. Đang đưa thằng Chánh, tự
nhiôn anh quay qua tôi: Phải chi hổng ưng anh chắc bi giờ
em là bà bác sĩ rồi hén? Tôi xụ mặt, Nói tầm bậy tầm bạ!
Giờ này chắc Hòa đang bận rộn với phòng mạch của
anh dưới tỉnh, còn thời gian nào rỗi dành cho Duyên? Mọi
người trong xóm đều cho là má Hòa “chảnh”, tôi thì không
nghĩ vậy, tôi thích câu “nồi nào, vung nấy” của má tôi.
Những người lớn tuổi bao giờ cũng có nhiều kinh nghiệm.
Tôi mừng cho anh vì Duycn có vỏ tốt và hiền. Nhìn chồng
tôi ca, tôi càng thấy thương anh biết bao, từ cái dáng anh dỗ
Tuyển tâp truyên ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 43
đồng