Page 41 - hoa đồng
P. 41
con bcn võng; từ cái dáng anh nhẫn nại đổ lợp mót từng con
cua, con tép; từ cái dáng anh ngồi sì sụp chan canh sau một
ngày vất vả ngoài đồng; từ nụ cười của anh lúc làm ụm bồ
cho thằng Chánh cưỡi; từ nét mặt buồn so ngồi ngó đồng lúa
chưa kịp cắt chìm trong nước lũ... Tôi biết tôi cũng giông như
bông bằng lăng ngoài đồng kia, chỉ đẹp ở chỗ của mình mà
thôi. Có bao nhiêu là loài hoa đồng nội không tên, đến rồi đi
trôn cõi đời này mà chẳng cần biết có ai để ý tới mình hay
không. Tôi còn hạnh phúc hơn chúng biết bao, tôi còn có
anh và thằng Chánh, còn mái nhà lá đơn sơ mà ấm áp tiếng
cười của hai cha con họ mỗi chiều bôn bếp lửa. Tôi không
biết người ta định nghĩa hạnh phúc ra sao, riêng tôi, hạnh
phúc là được nghe anh ca điệu “ Áo vá quàng” ru con bôn
võng mỗi chiều. Điều ước duy nhất của tôi lúc này là mỗi
sáng thức dậy thấy mọi sự vẫn diễn ra bình thường, trong
căn nhà - tổ ấm này của tôi.
♦ B.T.C.N
4 4 hoa . Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nử Đồng Tháp
đong