Page 44 - hoa đồng
P. 44
tưởng tượng đến vỏ mặt thằng cháu của bà khi về quc đi qua
cầu khỉ và lội ruộng. Mất gốc rồi! Hồi xưa chắc hắn cũng đi
cầu khỉ tới trường hàng ngày, không chừng bây giờ móng
chân còn đóng phèn mà làm bộ chảnh. Hổng biết bà có thấy
cháu mình thay đổi? Tự nhicn tôi thấy mình lãng xẹt, đúng
là Spinster- bà cô già như tụi bạn' thành phô" hay gọi.
*
* *
Tôi tốt nghiệp đại học, về quê gõ đầu trẻ. Tụi bạn tôi trôi
dạt lên thành phố, có đứa thành đạt, có đứa hơn chục năm rồi
vẫn cơm quán nhà trọ. Thỉnh thoảng cả đám tụ tập đâu đó đổ
điểm danh xem có thêm người hay bớt mất do li dị hay chia
tay. Mỗi lần như vậy tụi nó hay hỏi tôi một câu dỗ quạu “ v ề
quẽ mò cua bắt tép có khá không?”. Khá gì chứ? Một buổi
tôi tới trường ở huyện cách nhà 10 cây sô", dạy tiếng Anh cho
những học trò mà có nhiều em còn chưa đọc rõ được chữ r và
chữ g. Dạy tiếng Anh mà ngày nào vô lớp cũng vo vảnh
miệng dạy học trò đọc tiếng Việt những câu “chó sủa gâu
gâu” và “Cá rô bỏ trong rổ nhảy rồ rồ”. Biêt làm sao? Một
lần gọi nhỏ học trò đọc câu ‘Tm a writer” mà nhỏ cứ đọc
“Em mờ gái tơ”làm cả lớp cười một trận nghiêng ngả. Nếu
kể cho mấy đứa bạn thành phô" của tôi nghe chắc tụi nó cười
sập quán. Một buổi còn lại ở nhà, tôi nhận may ít đồ kiếm
thêm tiền chợ, sẩn tạo thêm công việc sau giờ học cho mấy
đứa em, và hàng xóm biết tôi - cô thợ may - nhiều hơn tôi -
cô giáo.
*
* *'
Tuyển tộp truyện ngổn tóc giả nữ Đồng Tháp h o a , 4 7
đống