Page 84 - hoa đồng
P. 84
- Hay, hay. Dô đi mấy cha.
Tám con nhà khá giả nhưng cũng là ma men có tiếng.
Chuyện của nó cũng nổi như cồn. Nhứt là vụ chôm chĩa đồ
đạc, tiền nhà. Riết rồi bà già không dám để tiền trong tủ
nữa. Có bữa, rượu vô ba cái, nó kể bữa trưa nằm cái võng
giăng dưới sàn nhà. Mắt nhắm hờ nhưng nó nghe rõ ràng có
ai đó trả tiền cho má nó. Bà già ngó tới ngó lui, thấy thằng
ôn dịch ngủ mới rón rốn vô buồng cất tiền. Vậy mà lát sau,
nó lén ngắt một khúc, mà kiếm trúng phóc mới tài.
Ai cũng ngạc nhiên:
- Sao mầy biết chỗ, mầy nằm dưới sàn mà.
Thằng Tám cười khì:
- Hổng thấy thì nghe. Bà già đi vô trong, tao đốm bước
chân bả trên ván sàn nhà. Mười ba bước. Vậy là tao độ
chừng bước của bả, đúng y chang, tiền trong cái bao đựng
đồ cũ.
Trong tiếng cười rộ, có ai đó xuýt xoa:
- Tội nghiệp bà già, chắc tức mình lắm.
Thằng Tám nín khe:
- Chiều đó, biết mất tiền, má tao len máu tưởng đứt rồi
chớ. Tao sỢ hết hồn, phải chi đừng làm bậy. Qua vụ đó rồi
tao bớt chôm chĩa, tu lại một chút, nhưng còn tới phủ thần
tiên là không bỏ được.
Vừa mệt, vừa đói, chị Hà nghe mà nóng mũi, dựng xe
đạp cái rột, bỏ vô nhà nhúm lửa hâm ơ cá, nồi canh, kêu đứa
con gái nhỏ ra lu nước tắm rửa rồi mẹ con ngồi ăn cơm. Chị
buồn buồn nhìn xuống bàn tay chai sần, bị xi măng, cát đá
Tuyển tộp truyện ngắn tó c giỏ nử Đồng Tháp h o a . 8 7
đổng