Page 82 - hoa đồng
P. 82
rề rề, vén mùng ngó ra thở dài “Giận nữa hả bây?”, chị lầm
lũi đi, anh chồng thì đưa võng gầm gừ như con thú hoang.
Lâu lâu, không thấy vợ trả lời, như vung tay đánh vào
khoảng không hoài cũng mỏi, anh ra ngoài ngó tới ngó lui,
khi phát hiện ra cái mùng sau vườn bà già, anh làm thinh vô
nhà đưa võng tiếp.
Trong tiếng thút thít trong mùng ngoài vườn, có đứa nhỏ
cầm đèn pin rọi vô, là con bé Lài, hàng xóm, liên lạc bất đắc
dĩ của chị Hà mấy lúc như vầy, chị hỏi:
- Lài đó hả, vô đây. Ong đang làm gì bôn vậy?
Lài đáp:
- Con hổng có để ý. Hình như chú....
Chị thì thầm: nói nhỏ thôi, người ta nghe. Chạy qua bên
nhà coi dùm thím.
Con Lài đi một lát rồi về báo cáo như là một nhiệm vụ
vỏ vang lắm. Có khi, chị sụt sịt với nó:
- Mai mốt thím bỏ ổng, làm mướn nuôi con.
Lài bắt chước cái giọng của bà Năm, chị Sáu:
- Kộ ổng thím ơi, mình lo con mình đi, tội nghiệp nó.
Đừng đổ ý tới ổng nữa.
Chị Hà nhìn con nhỏ vài giây rồi phì cười với cái giọng
người lớn của nó, nét mặt giãn ra, đôi mắt mọng nước như
cũng cười.
*
* *
Sáng, gởi con cho nội, chị Hà chạy chiếc xe đạp cà tàng
đi phụ hồ như thường lệ. Mắt vẫn sưng húp. Tức mình
Tuyển tập truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 85
đồng