Page 83 - hoa đồng
P. 83
chuyện đêm qua hết sức. Đi làm từ sáng tới chiều háo hức
muôn gặp mặt chồng con. Vậy mà, không hổ danh là phủ
thần tiên, bên chái nhà, mấy tay tiên ông đang ngồi rung
đùi, một chai rượu để kế mí chiếu, có nồi lẩu cá linh bốc
khói kế bôn. Tiếng chồng chị:
- Mình vầy sướng như tiên thiệt chớ. Chiều lai rai, rượu
ngon, gió mát còn gì bằng mấy cha.
Thằng Hùng, cháu họ xa của anh Hai cũng có mặt, nó
cười dỗ ghct, cứ ha há, hô hô". Nó gầy đét, có hai vợ mà cả
hai chạy dài vì cái tật bê bết, ai hỏi thì nó rao “xứ này mần
cái gì bây giờ, thả lưới, hết cá, đi làm mướn ít ai kêu, lên
Bình Dương thì làm hổng nổi, biết sao giờ, vay von nuôi bò,
cắt cỏ lai rai ngày vài bó rồi nhậu, khỏe re”. Cái vụ nuôi bò
cũng lắm giai thoại, có bữa nó bơi xuồng đi cắt cỏ, bò ở nhà
đói gần xỉu, chiều mới xỉn mẹp bơi xuồng không về. Cũng
có bữa, chạy xe đạp cắt cỏ, chạng vạng về nhà, má nhìn
muôn hổng ra, cái miệng gãy mất hai cái răng cửa đỏ lòm.
Nó lè nhò nói, đang thả dốc cầu ngon trớn thì xe đứt thắng,
lấy chân rà bánh xe ghìm lại mà không kịp, văng tuốt vô
cây cột nhà của bà Tám bán bún. Thằng con trai ở với bà nội
học tới lớp ba nghỉ ở nhà đi giăng lưới, mót lúa. Sau một
tràng cười đặc trưng hô hô", nó phụ họa:
- Chú Hai nói phải, phủ thần tiên mà, nhậu xong lên
quán bà Tuyết, bả mô chú hết ý.
Chồng chị cười tươi rói:
- Tao có vườn xoài này vài năm nó lớn, trái nhiều, hái
vài tấn khỏe re. Nhậu xả láng, sáng về sớm.
Thằng Tám vỗ đùi cái bô"p:
86 hoa s Tuyển tâp truyên ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
đống