Page 154 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 154
Tuổi trẻ từ Đồng Tháp mười đến Thành phố mang tên Bác hồ 153
nghe nói anh chết vì bịnh sốt rét. Tôi ở lại nhà dì vài ngày, được
dì và chị Sáu Bèn cho ăn đủ các món ngon, vì ở gần chợ nên thứ
gì cũng có. Nhưng tôi vẫn không quên yêu cầu cái món bánh cam
chấm đường là thứ khoái khẩu mà mấy năm ở ngoài thành ít khi
được ăn.
Rời nhà dì Ba, tôi quá giang ghe về Mỹ Quý. Đến nơi tôi gặp
Má trước, Bà chưng hửng và mừng quá chừng. Chưa kịp nói gì
thì Ba tôi về đến và tất nhiên Ông cũng hết sức bất ngờ về sự trở
về đột ngột của tôi. Trước mặt hai người tôi kể hết mọi chuyện
đã qua, và nói rõ tôi có ý định ở nhà một thời gian để được sống
bên gia đình, sau đó sẽ tính toán mọi việc, bởi được biết cơ
quan cũ của tôi cũng như các cơ quan khác của Nam bộ đều đã
di chuyển hết xuống miền Tây, mà chắc là tôi sẽ xin vào bộ đội,
điều tôi hằng mong ước từ thuở bé.
hình Cha Mẹ