Page 149 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 149
148 Khi Tổ quốc gọi
chờ đúng giờ xuất phát. Bỗng có một chiếc xe loại Chevrolet
đầu bằng từ đâu suỵt suỵt chạy tới rướn thẳng lên lề đường. Tôi
đang ngạc nhiên và chửi thầm trong bụng... xe gì chạy kỳ vậy,
thì mấy thằng cảnh sát trên xe đã rộp rộp nhảy xuống, súng tiểu
liên lăm lăm trong tay, một thằng chạy đến chụp cánh tay tôi,
miệng chửi thề: “ĐM, tụi bay biểu tình hả?”. Tôi giật mạnh, vuột
khỏi, nó đánh với một bá súng vào lưng, tôi chạy tuốt ra xa núp
vào gốc cây, nhìn lại thấy nó bắt được mấy đứa con gái vừa lôi
lên xe vừa đánh, còn hầu hết bọn con trai đều chạy thoát. Cũng
hú hồn vì lúc đó trong túi quần tôi còn nhét cái băng-đơ-rôn
bằng vải trắng có viết chữ “Hồ Chí Minh muôn năm”, nếu nó
mà tóm được chắc là nhừ đòn. Sau đó chúng tôi tập hợp số còn
lại, rồi đi luồn đến chỗ tượng Phù Đổng bây giờ, cũng lại thấy
đám mật thám đã đứng đầy chỗ đó rồi, tay huơ huơ súng lục,
mà thấy súng lục thì ớn hơn súng tiểu liên nhiều. Cũng chẳng
thấy cánh nào khác, chúng tôi đành giải tán, mạnh ai nấy về,
cuộc mít tinh như vậy là không thành.
Năm ấy tôi thi lấy bằng Brevet, tương đương với bằng Thành
chung, tại Trường Marie Curie. Trước khi thi tôi “gạo” rất dữ
nên các môn đều đạt trên điểm trung bình, có môn như Pháp
văn đạt điểm rất khá. Riêng môn lịch sử thì tôi lại bị hố. Tôi cứ
đinh ninh rằng hiện nay nước Pháp thuộc nền cộng hòa, mà
khai sáng là cuộc cách mạng tư sản năm 1789, nên chỉ tập trung
vào một đề tài này, mà không để sức vào học các nội dung khác,
bởi tôi rất yếu về chuyện học thuộc lòng. Thế nhưng đề thi lại là
Cuộc Cách mạng 1830 Sương mù, và như thế là tôi đành ngậm
bút, chỉ viết được độc một câu vào đề, nên chỉ được ¼ điểm an
ủi, và cộng tất cả lại thì còn thiếu ½ điểm. Tôi nhớ hôm đi xem
kết quả thì trời nắng gắt, phải đi bộ về nhà mà trong túi không
còn một đồng bạc để ăn kem, vừa thất vọng lại vừa mệt.